Nếu như Kiều Luyến nguyện ý hạ một bậc với Tống Nguyên Hi, người một nhà sẽ hòa hảo như lúc ban đầu, đương nhiên Hạ Diệp Hoa thấy vui.
Kiều Luyến cười, nhận hộp cơm từ trên tay thím Lý, đi ra ngoài.
Cô cũng không biết vì sao mình làm như vậy, muốn đi gặp Tống Nguyên Hi một lần.
Muốn qua hỏi một chút, có phải con bé hay không.
Tính cách Kiều Luyến, từ trước đến nay ngay thẳng, ghét nhất làm bộ phía sau.
Thứ gì, cũng không bằng nói rõ trước mặt.
Hạ Diệp Hoa có tài xế riêng, lúc ra cửa, tài xế đưa cô tới.
Hiện tại đã là sáu giờ tối, sắc trời tối xuống.
gió lạnh lẽo gào thét, nhưng trong xe mở máy sưởi, rất ấm áp.
Kiều Luyến quay đầu nhìn cảnh đêm Bắc Kinh.
Một lát sau, cô cầm lên điện thoại di động của mình, gọi cho Thẩm Lương Xuyên.
Điện thoại vang lên một hồi lâu, anh mới nghe, nghe giọng, rõ ràng đang lái xe.
Kiều Luyến hỏi thăm: "Chuyện ngân hàng tra được chưa?"
Thẩm Lương Xuyên dừng một chút, khẽ trả lời một câu: "Ừm."
Kiều Luyến lập tức mở miệng: "Con bé gần đây, có giao dịch khoản tiền 20 vạn nào không?"
"Có."
Thẩm Lương Xuyên mở miệng lần nữa.
Giọng của anh có chút trầm xuống, giống như mang theo bất mãn.
Tâm Kiều Luyến, lại lập tức trầm xuống.
Có, quả nhiên có.
Xem ra, đêm hôm đó nhìn thấy, đích thật là Tống Nguyên Hi cho Vương Lan hai mươi vạn.
Cô trầm mặc một chút, liền nghe thấy Thẩm Lương Xuyên mở miệng: "Chuyện này, anh sẽ tra rõ ràng."
Kiều Luyến chỉ có thể đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577106/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.