Cô cảm giác giống như mỗi một tế bào toàn thân, đều bị rót vào năng lượng, để cho cô hưng phấn sắp nhảy dựng lên rồi.
Mạc Tây Thừa thì tiến đến bên người Thẩm Lương Xuyên, lặng lẽ hỏi một câu: "Cô ấy đang đợi đồng đội hồi sinh sao?"
Kiều Luyến không nhúc nhích, rõ ràng là đang chờ.
Chẳng qua lúc này lựa chọn đồng đội hồi sinh, mà không xúc động đi lên một mình, cũng là rất lựa chọn chính xác.
Thế nhưng vừa mới nói xong dưới, liền nghe Thẩm Lương Xuyên khẽ mở miệng: "Tới rồi."
Tới rồi sao?
Người nào tới?
Mạc Tây Thừa nhìn thời gian mình hồi sinh, còn năm giây!
Nhưng vào lúc này, anh ta bỗng dưng nhìn thấy, sau khi Tử Tiên Tử hồi sinh, muốn theo đoàn, lại vừa vặn đi qua chỗ Kiều Luyến ẩn trong bụi cỏ!
Tròng mắt anh ta co rụt lại, chỉ thấy trên màn hình lấp lóe một trận!
Kiều Luyến nhanh chóng ra chiêu, ba đại chiêu thả xong, Tử Tiên Tử đã ngã xuống lần nữa.
Phạm Kiệt không nhịn được đứng vụt lên: " Mẹ nói!! Chị dâu mở hack sao?!"
Mấy người trong phòng, trong nháy mắt nhiệt huyết dâng trào.
Nhưng Phạm Kiệt vì kiếm được thêm đầu người, đầu óc lập tức thanh tỉnh, vội vàng mở miệng: "Chị dâu, nhanh, mau trở lại!"
Bốn người đối diện, đã thấy vị trí của cô, cự ly cách cô không xa!
-
Tử Tiên Tử cầm điện thoại di động, cả người đều ngây dại.
Cô ta không thể tin nhìn màn hình của mình, làm sao cũng không nghĩ thông, chính mình mới vừa hồi sinh chưa được năm giây? Sao lại chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577095/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.