Một chiếc dây chuyền sáng long lanh, liền xuất hiện trước mắt!
Sợi dây chuyền tinh tế, phía dưới lại gắn thêm mấy hình dáng vì sao bằng bảo thạch lam, nổi bật ở dưới ánh đèn trong phòng, lộ ra vô cùng sáng ngời, tản ra ánh sáng.
Ánh mắt Kiều Luyến sáng lên.
Cô bỗng nhiên quay đầu, chỉ thấy Thẩm Lương Xuyên nhìn cô: "Xem được không?"
Kiều Luyến gật đầu: "Thật xinh đẹp!"
Cô đưa tay ra: " Tặng cho em sao?"
Từ nhỏ lớn lên ở Kiều gia, cô thấy qua vô số đá quý, thế nhưng viên đá ngôi sao này, vẫn xinh đẹp để cho người ta không dời nổi mắt.
Ưa thích đá quý là thiên tính của phụ nữ, trên mặt cô lập tức phủ lên nụ cười.
Sau đó...
Vươn tay ra, muốn đụng vào dây chuyền kia, Thẩm Lương Xuyên lại rụt tay về.
Kiều Luyến nghi ngờ nhìn về phía anh, chỉ thấy anh mở miệng: "Anh chính cho em xem một chút."
Kiều Luyến:...!!
Nụ cười trên mặt cô, nhất thời cứng đờ.
Gia hỏa này... Khẳng định là anh cố ý.
Bộ dạng cô tức giận, đôi mắt trừng lên vừa tròn vừa lớn, giống như còn sáng ngời hơn đá quý, Thẩm Lương Xuyên nhìn thấy không thể nhịn được bật cười.
Anh đứng lên, đi tới bên cạnh cô: "Đùa em thôi, anh mang lên cho em."
Kiều Luyến:...!!
Gia hỏa này sao lại ác liệt như vậy!
Cô nhếch miệng, chỉ thấy anh chậm rãi mở miệng: " Em cúi đầu xuống."
Lời này rơi xuống, tay của anh liền vén tóc của cô lên.
Hôm nay Kiều Luyến đi ra ngoài rất gấp, không có buộc tóc, sợi tóc đen nhánh xõa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577078/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.