Tống Nguyên Hi nắm chặt thời cơ, tay lập tức tìm trong túi, kinh ngạc một chút: "Em không mang điện thoại di động tới."
Kiều Luyến vội vàng mở miệng: "Chị mang theo, chị sẽ chụp."
Nói xong câu đó, liền lấy điện thoại di động ra, chụp cho ba người một tấm hình.
Trên tấm ảnh, hai người đàn ông anh tuấn đứng ở đằng đó.
Mặt mũi Thẩm Tử Hào tràn đầy không tình nguyện, Thẩm Lương Xuyên thì vẫn mặt không biểu tình như cũ, chỉ có Hạ Diệp Hoa, cười tơi đến mắt sắp không còn.
Chụp ảnh xong, lúc này Thẩm Lương Xuyên mới buông Thẩm Tử Hào ra.
Thẩm Tử Hào trừng mắt liếc anh một cái, liền trực tiếp lên xe rời đi.
Hạ Diệp Hoa nhìn bóng lưng của anh ta, lắc đầu, tưoi cười, quay đầu nóng nảy nhìn về phía Kiều Luyến: "Ảnh chụp đâu?"
Kiều Luyến đưa ảnh cho Hạ Diệp Hoa nhìn, Hạ Diệp Hoa kích động hốc mắt đều đỏ, tay run run tiếp nhận điện thoại di động của cô, nhìn chằm chằm ảnh chụp thật lâu, lúc này mới thở dài: "Tám năm, ta đã tám năm, không gặp lại Tử Hào rồi."
Một câu, khiến người ta đặc biệt chua xót.
Tống Nguyên Hi vội vàng tiến lên một bước, an ủi bà nói: "Về sau còn có mấy lần tám năm! Thẩm tiên sinh đã tìm đến đây, nói lên không tức giận, cho nên, không vội!"
Hạ Diệp Hoa cười, nhìn về phía Kiều Luyến lần nữa: "Tiểu Kiều, cái ảnh chụp này, mau gửi cho ta~ "
Kiều Luyến mở miệng đáp ứng.
Rời khỏi biệt thự, Thẩm Lương Xuyên lái xe.
Kiều Luyến ngồi ở ghế cạnh tài xế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577052/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.