Tiếng rất lớn, dẫn đến người chung quanh đều nghe được.
Tất cả người trong rạp, giờ phút này đang đi rai, nghe nói như thế, ngừng lại bước chân, quay đầu nhìn qua.
Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên, trong nháy mắt bị bao vây!
Lòng Kiều Luyến cũng bị nhấc lên.
Vừa mới xem phim, anh không có che mặt, không có bị phát hiện.
Thế nhưng giờ này, anh che như thế, lại bị người phát hiện?
Quả nhiên người yêu thương quen thuộc anh nhất!
Kiều Luyến vừa nghĩ đến vấn đề này, chỉ thấy người kia hét lên: " Anh, anh là Thẩm ảnh đế đúng không?"
Chung quanh càng nhiều người nhìn qua, thậm chí đã có người bắt đầu cầm điện thoại di động lên, dự định chụp ảnh.
Trong ánh điện, Thẩm Lương Xuyên bỗng nhiên chỉ vào một người đàn ông đeo kính đen cách đó không xa: " Phạm Kiệt, cậu còn không mau tới đây?"
Theo anh nói chuyện, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, vô thức nhắm camera vào anh ta.
Người đàn ông đeo kính đen lập tức bị vây lại, anh ta không hiểu tháo kính râm xuống: "Mấy người muốn làm gì?"
Tháo kính râm, mới phát hiện, người này căn bản không phải Phạm Kiệt.
Như vậy...
Mọi người đồng loạt quay đầu lần nữa, lại phát hiện, chỗ Thẩm Lương Xuyên vừa đứng, đã không có một ai.
-
Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên nhanh chóng tróng chạy ra cửa sau, đến bãi đậu xe dưới đất, mở xe, đi ra ngoài.
Trái tim Kiều Luyến vẫn còn nhảy bịch bịch, căn bản không dừng được.
Cô hít vào một hơi thật sâu, hồi tưởng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577024/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.