Mua nhà?
Kiều Luyến vô thức hỏi thăm: "Anh mua nhà làm gì? Mà sao lại mua nhà ở khu này?"
Lời này rơi xuống, Tôn Lập Nam liền muốn mở miệng nói chuyện.
Nhưng chiếc xe xa xa, bỗng nhiên ấn còi, trực tiếp cắt ngang đối thoại của hai người.
Kiều Luyến quay đầu, liền thấy xe Thẩm Lương Xuyên, đang nhấn đèn.
Đây là không kiên nhẫn được nữa.
Kiều Luyến quay đầu, nhìn về phía Tôn Lập Nam: "Cái kia, Tôn Tử, có rảnh chúng ta sẽ liên lạc lại, hôm nay tôi còn có chút việc gấp, đi trước ~ "
Bạn của quá khứ, tuy thân thiết, nhưng cô không muốn lui tới nhiều.
Dù cô đã thấy, câu nói này vừa ra, trong ánh mắt Tôn Lập Nam hiện lên một loại bi thương, thế nhưng cô vẫn nhẫn tâm quay đầu, muốn rời khỏi.
Thật không nghĩ đến quay người như thế, cánh tay chợt bị níu lại.
Cô hơi sững sờ, quay đầu, liền thấy Tôn Lập Nam nghiêm túc nhìn cô: "Luyến Luyến, em... Có phải rất chán ghét tôi hay không?"
Anh ta cúi đầu: "Khi còn bé, tôi thích khi bắt nạt em, đó là bởi vì tôi..."
Nói còn chưa dứt lời, còi xe lại vang lên.
Kiều Luyến càng sốt ruột, muốn hất tay anh ta ra: "Tôn Tử, tôi thật sự có việc gấp, nếu anh có lời nói thì có thể gọi điện thoại cho tôi~ "
Thế nhưng Tôn Lập Nam lại dùng sức dắt lấy tay cô: "Luyến Luyến, mỗi lần gặp gỡ em đều vội vội vàng vàng như thế, không thể ăn một bữa cơm với tôi sao?"
Anh ta ủy khuất nhìn Kiều Luyến, một đôi mắt thuần chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577017/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.