Ánh mắt Mạc Tây Thừa có chút u ám liền trầm xuống, xuyên qua kính chiếu hậu, quả nhiên thấy sau lưng có một chiếc xe không đang chú ý đi theo bọn họ.
Anh rủ tầm mắt xuống, ngữ khí có chút châm chọc: "Hiện bản lĩnh chó săn càng lúc càng lớn."
Thẩm Lương Xuyên nhìn anh ta một cái, mới mở miệng: "Là chó săn nhằm vào cậu, bản lính rất lớn. Cô ta không muốn buông tha cậu sao?"
Mạc Tây Thừa rũ tầm mắt xuống, không nói gì.
Xe qua bảy lần quặt tám lần rẽ, sau cùng lái vào tiểu khu Uyển mới.
Tiểu khu uyển là khu biệt thự, cho nên đám phóng viên không có khả năng vào được.
Nhưng những ký giả có thể một đường theo dõi đến đây, rõ ràng không giống như là ký giả, càng giống như thám tử tư nhân!
Mạc Tây Thừa nhíu mày, hơi mở cửa sổ hít thở không khí.
Đúng lúc này, Thi Niệm Diêu vừa vặn đi ra ngoài khu Uyển, liếc một chút ra ngoài cửa sổ, thấy được Mạc Tây Thừa trong xe!
Cô còn cảm thấy là mình hoa mắt, nhưng một giây sau, liền thấy xe lái vào biệt thự bên cạnh nhà mình.
Ánh mắt Thi Niệm Diêu sáng lên, đi theo, liền thấy Mạc Tây Thừa cùng một người đàn ông đưa lưng về phía cô xuống xe.
Nam thần của cô!
Thật sự là nam thần của cô!
A a a!
Thi Niệm Diêu nhịn xuống xúc động thét lên, vô thức cầm điện thoại di động, chụp một tấm hình cho họ.
-
Thẩm Lương Xuyên và Mạc Tây Thừa ở trong biệt thự uống nguyên một bình rượu vang đỏ, tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576996/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.