Kiều Luyến rõ ràng ngủ say, hô hấp đều đều, trên mặt không mang theo bất kỳ phòng bị nào.
Thẩm Lương Xuyên nhìn cô một cái, bỗng nhiên cầm điện thoại di động lên, trả lời Tôn Lập Nam:
【 Để cho anh phối hợp làm cháu trai sao?)
Tôn Lập Nam trả lời vô cùng nhanh: 【 ha ha ha, nhiều năm không thấy, tiểu Luyến lại trở nên hài hước như thế? 】
Thẩm Lương Xuyên:... Anh là hài hước sao? Rõ ràng là châm chọc được không?
Tôn Lập Nam tiếp tục gửi, càng thêm nói nhiều:
【 Luyến Luyến, sao em trả lời chậm như vậy, em đang làm gì? 】
Có thể đang làm gì?
Thẩm Lương Xuyên trả lời: 【 ngủ 】
Cái này anh cũng không có gạt người.
Tôn Lập Nam tiếp tục hỏi: 【 À? Sớm như vậy! Em trước kia là con cú đêm! 】
Cú đêm gì? Lúc ở cùng anh, ngủ rất sớm.
Thẩm Lương Xuyên không có trả lời.
Đối phương lại gửi tới hai tin:
【 Vậy em sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai tôi tới đón em đi làm, thuận tiện sau khi tan việc, cùngem ăn cơm tối. 】
【 Tôi biết nhà em ở chỗ nào rồi, đừng nghĩ gạt tôi~ ngày mai tại cửa biệt thự chờ em. 】
Thẩm Lương Xuyên:...
Còn muốn đưa đón cô đi làm? Quả thực là không biết điều!
Anh lạnh mặt, quay đầu nhìn về phía Kiều Luyến.
Thích chơi trò gia đình, cô làm cô dâu, đối phương làm chú rể sao?
Anh còn không có tổ chức qua một hôn lễ với cô.
Nghĩ tới đây, cả người anh hơi hơi cứng lại, ánh mắt trở nên thâm thúy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576987/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.