Sắc mặt Thẩm Lương Xuyên tối sầm.
Kiều Luyến tự mình ngồi xổm người xuống: " cái bàn này rất lớn, chui vào sẽ không cảm thấy khó chịu!"
Thẩm Lương Xuyên:...
Kiều Luyến đứng vội dậy: "Không được, anh trốn ở dưới đáy bàn, ngộ nhỡ bị đá vào thì làm sao bây giờ?"
Quay đầu, nhìn về phía phòng phòng vệ sinh, ánh mắt sáng lên: "Qua phòng vệ sinh!"
Thẩm Lương Xuyên:...
Trong phòng có phòng vệ sinh, vừa rồi là Kiều Luyến cố ý ra ngoài, bởi vì chọc cho Thẩm Lương Xuyên lúng túng, để anh hít thở không khí.
Kiều Luyến kéo tay của anh: " Mau, mau đi vào..."
Nhưng người đàn ông vững như bàn thạch, căn bản kéo không động.
Khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Lương Xuyên phát lạnh: "Tại sao tôi phải tránh?"
Anh là người không thể gặp sao?
Kiều Luyến lập tức làm bộ khẩn cầu: "Thẩm Lương Xuyên, anh trai Thẩm... anh trai tốt, van cầu anh!"
Lời nhẹ nhàng mềm mại để xương cốt đều muốn xốp giòn.
Ánh mắt Thẩm Lương Xuyên ảm đạm.
Thấy mặt mũi cô tràn đầy lo lắng, không giống giả vờ, loại ánh mắt sợ bị phát hiển, để anh nhịn một chút, dù là trong lòng cực độ không vui, vẫn là phối hợp đứng lên.
Sau đó chỉ thấy cô nhẹ nhàng thở ra.
Đồng tử Thẩm Lương Xuyên thu lại, đi theo cô tới phòng vệ sinh.
Cửa phòng đóng lại, anh giống như cũng có thể nghe thấy cô nhẹ nhàng thở ra bên ngoài.
Đứng trong phòng vệ sinh chật chội, thân hình anhcao lớn, phóng thích ra hàn ý lạnh lẽo
Cô hiện tại như vậy, hoàn toàn không giống như không nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576982/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.