Kiều Luyến không nhịn được vươn tay, ôm cổ của anh...
Đêm nay, hai người bọn họ đều có chút điên cuồng.
Trước kia, anh cuồng bạo đến cỡ nào, lần này, có bao nhiêu kiên nhẫn.
Thẳng đến sau cùng, để Kiều Luyến cảm giác giống như rốt cuộc chịu đựng không được, cầu xin tha thứ, mới được giải phóng...
Sau đó.
Kiều Luyến nằm ở trên giường, miệng lớn thở dốc.
Mũi thở tràn ngập hormone đàn ông, còn có hương vị kiều diễm.
Cô mệt mỏi đến sức lực động người cũng không có, vẫn là Thẩm Lương Xuyên ôm cô đi tắm rửa, cô liền chui vào trong chăn, nhắm mắt lại ngủ mất rồi.
Ngày thứ hai thẳng đến 10h sáng, cô mới tỉnh lại.
Cùng Kiều Dịch ăn sáng, hai người dù vẫn duy trì dáng vẻ như cũ, ở trước mặt Kiều Dịch sẽ không nói gì, thế nhưng loại bầu không khí tràn ngập ngọt ngào mập mờ, vẫn là để Kiều Dịch phát hiện.
Sau khi ăn xong, cô đi ra ngoài, liền thấy Thẩm Lương Xuyên lái xe, chờ cô, khăng khăng đưa cô đi làm.
Kiều Luyến phát hiện, từ khi hai người hòa hảo, dù Thẩm Lương Xuyên vẫn duy trì hình tượng thanh tĩnh như cũ, thế nhưng cô vẫn cảm thấy, Thẩm Lương Xuyên vui vẻ, buông lỏng.
Tuy nh mắt vẫn thâm trầm như cũ, nhưng cô không có sợ anh giống trước nữa rồi.
Ví dụ như bây giờ...
Xe lái đến cửa công ty, Kiều Luyến quay đầu nhìn ra bên ngoài một chút, trước khi xuống xe, lại đột nhiên tiến tới hôn Thẩm Lương Xuyên một cái, lúc này mới nhanh chóng nhảy xuống xe.
Lúc đóng cửa xe, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576972/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.