"Sao anh lại không chiếu cố chính mình như vậy!"
Kiều Luyến không để ý tới cái gì, níu lấy cánh tay của anh, chăm chú nhìn, liền phát hiện băng gạc miệng vết thương, vẫn là ẩm ướt một chút.
Lông mày cô lập tức nhíu lại, liền nghe anh mở miệng: "Tôi rất cẩn thận."
"Cẩn thận cái quỷ! Băng gạc đều ướt!"
Kiều Luyến vừa sốt ruột, mắng anh một câu.
Sau khi mắng xong, mới phản ứng được, vội vàng che miệng của mình.
Ngẩng đầu, đã thấy sắc mặt anh vẫn như cũ, thế nhưng giữa lông mày đều tản ra nhu hòa, hiển nhiên không hề tức giận.
Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, dắt anh đi đén bên ghế sa lon ngồi xuống, lấy hộp cấp cứu từ trong nhà ra, quỳ ở trên thảm, băng bó cho Thẩm Lương Xuyên.
Cô chăm chú cúi đầu, nhìn chằm chằm cánh tay của anh, băng bó xong tất, mới bỗng nhiên cảm giác được, có hô hấp ấm áp phun lên gáy cô.
Lúc này cô mới ý thức được, giờ phút này động tác hai người, mập mờ không bình thường.
Hơi thở trên người anh, tràn ngập quanh thân cô, để cho thân thể cô cứng đờ, cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô.
Cô muốn đứng lên, thế nhưng đầu Thẩm Lương Xuyên, lại rơi trên vai của cô, giống như là nũng nịu dựa vào nơi đó, không để cho cô nhúc nhích.
Cô khẩn trương nuốt ngụm nước miếng, nắm chặt tay, kiên trì như vậy trong chốc lát, vừa định nói chuyện, phần eo lại bị anh nắm chặt, tiếp lấy người cô liền bị kéo dậy, ngồi ở trên đùi của anh.
Một giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576968/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.