Lông mày Thẩm Lương Xuyên nhíu lại, trên mặt lộ ra đau xót tuyệt vọng.
Tiếng nói nỉ non mơ hồ không rõ, để cho người ta nghe không rõ là đang nói cái gì.
Tay nắm Kiều Luyến càng thêm dùng sức, để cho cô cảm giác xương cốt đều sắp gãy mất.
Anh nói xong câu nói kia, liền căng thẳng, dáng vẻ đó, giống như gặp ác mộng.
Anh sinh bệnh, lộ ra yếu ớt, để cho người ta không tàn nhẫn được.
Kiều Luyến nhìn anh chằm chằm trên giường, nắm tay của anh, cuối cùng anh mới tĩnh lại.
Kiều Luyến theo dõi gương mặt anh bị nóng đỏ ửng, vươn tay sờ lên trán của anh, phát hiện nhiệt độ đã giảm một chút so với vừa rồi, lúc này mới yên lòng.
Lúc bình tĩnh lại, không biết Tống Thành rời đi lúc nào, trong phòng chỉ còn lại có hai người bọn họ.
Trong hoàn cảnh an tĩnh, lời Tống Thành nói vọng vào bên tai, để cho cô nhìn Thẩm Lương Xuyên chằm chằm, lộ ra thần sắc mê mang.
Rốt cuộc vì sao anh đối tốt với cô như vậy, nhưng cũng ác như vậy.
Kỳ thật bây giờ nghĩ lại, nếu như trong lòng của anh không bỏ xuống được mối tình đầu, cho cô uống thuốc tránh thai, kỳ thật cô không có tức giận như vậy.
Ạm không muốn con, cô có thể lý giải, dù sao bọn họ khi đó chỉ là người xa lạ.
Anh không nói cho cô, cô cũng có thể lý giải, anh muốn giấu Hạ Diệp Hoa, sợ cô lộ ra sơ hở...
Nhưng duy nhất cô không cách nào tha thứ cho anh, anh cho cô uống liều thuốc lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576957/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.