Thiếu niên trước mặt, nhìn qua nhỏ hai ba tuổi so với Kiều Luyến, cũng chừng hai mươi.
Giờ phút này nói câu nói này, cái cằm hơi hất lên, trong ánh mắt toát ra bễ nghễ.
Người này, rất kiêu ngạo.
Nhưng câu chỉ phục tiểu Kiều kia, lại làm cho Kiều Luyến không khỏi sinh ra một loại kiêu ngạo.
Đáy lòng xẹt qua một dòng nước ấm.
Năm đó chơi Lot, cô không nghĩ tới sẽ chơi ra hoa dạng gì, nhưng chơi tiếp, cùng Tử Xuyên chơi đùa, sau cùng cô cũng danh tiếng vang xa.
Không nghĩ tới tám năm không có chơi game, sẽ có người để mắt cô như thế.
Thế nhưng... Cô làm sao nói cho cậu ta biết, cô là tiểu Kiều?
Cô căn bản không thể bỏ ra nổi chứng cứ.
Nếu như tùy tiện nói ra, sẽ còn bị cậu ta xem như tên lừa đảo?
Kiều Luyến rủ tầm mắt xuống, che khuất vẻ mặt: " Cậu vừa mới, nói mình sẽ không gia nhập câu lạc bộ, cậu chắc là sẽ không gia nhập, hay là..."
"Tôi không hứng thú với cạnh tranh game."
Kiều Luyến lập tức trầm mặc: "Tôi có thể kể chuyện xưa cho cậu không?"
"kỳ thật tôi không cảm thấy hứng thú, chẳng qua nhìn mặt mũi mỹ nữ, vẫn có thể rửa tai lắng nghe."
Cuối cùng miệng của người này cũng phun ra một câu hữu ích rồi.
Cô cười nói: " quốc gia chúng ta, không có coi tọng cạnh tranh gảm, thẳng đến hai năm trước, cuối cùng mới liệt vào danh sách thi đấu, bắt đầu có tranh tài quốc tế. Thế nhưng cậu biết không? Tại tám năm trước, đã từng có một người, muốn thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576929/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.