Kiều Luyến cứng đờ tại chỗ.
Cô dùng sức nắm chặt điện thoại di động, đã lờ mờ trông thấy gân xanh trên mu bàn tay.
Một loại sỉ nhục, trong nháy mắt tràn ngập toàn thân!
Cô cho là anh có tình cảm với mình, nhưng thì ra... Anh quay đầu liền muốn đi làm phẫu thuật buộc ga-rô?
Anh không muốn có một đứa bé với cô vậy sao? Cho nên sau khi tổn thương thân thể của cô, lại muốn tổn thương thân thể của mình?
Cô cắn chặt hàm răng, liền nghe thấy trong điện thoại di động truyền ra tiếng gọi: " Thẩm tiên sinh?"
Lúc này cô mới hồi phục lại tinh thần.
Càng phẫn nộ, càng thương tâm, thì càng lý trí.
Cô bình phục tâm tình của mình, đè xuống tất cả lửa giận, cả người bình tĩnh giống như mang theo một cái mặt nạ: "Được rồi, tôi sẽ chuyển cáo cho tiên sinh."
Bác sĩ đối diện cho cô là người giúp việc liền, trả lời: " Được."
Trên lầu truyền tới động tĩnh, Kiều Luyến vội vàng dập máy, ngẩng đầu liền thấy Thẩm Lương Xuyên mặc chỉnh tề, ưu nhã đi xuống.
Kiều Luyến nhìn anh chằm chằm.
Thần sắc anh như thường, một đôi mắt đen, nhìn không ra bất kỳ cảm xúc.
Nếu như không phải nhận được điện thoại, làm sao Kiều Luyến cũng sẽ không thể tin tưởng, Thẩm Lương Xuyên lại làm loại chuyện này.
Ánh mắt cô dò xét, để anh phát giác, khẽ ngẩng đầu lên.
Kiều Luyến tiện tay đưa điện thoại di động cho anh: "Đừng quên cầm điện thoại."
Lới bác sĩ nói... Cô không có ý định nói cho anh biết.
Thẩm Lương Xuyên tiếp nhận điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576921/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.