Một câu rơi xuống, trong phòng trầm mặc thật lâu.
Rõ ràng Kiều Luyến cảm giác được, người bên cạnh giống như có chút không cao hứng.
Chẳng lẽ nói, vấn đề này... Là vấn đề mẫn cảm?
Cô đang định nói chút gì, chuyển hướng đề tài này, liền nghe thấy anh mở miệng: "Trả tiền."
Kiều Luyến lập tức ngây ngẩn cả người: " không thể nào?"
Thẩm ảnh đế nhìn qua xuất thân cao quý, làm sao lại mượn nợ bên ngoài?
Thẩm Lương Xuyên rủ tầm mắt xuống: " Tôi sẽ không vi phạm quy tắc trò chơi."
Nói cách khác, là thật!
Kiều Luyến khi còn bé cũng là gia cảnh ưu việt, cho nên rất rõ ràng, trẻ con nhà giàu, từ nhỏ đến lớn đều có tiền để dành của mình.
Hồng bao ăn tết động một tí đều là mấy vạn, từ nhỏ tích trữ, cô cũng có thể tới hơn trăm vạn.
Cho nên, làm sao Thẩm Lương Xuyên lại nghèo như vậy?
Cô cắn môi, theo dõi anh, muốn tiếp tục tìm tòi thực hư, nhưng anh lại giống như là không muốn tiếp tục, dời đề tài đi: "Đến tôi rồi. Em thích màu sắc gì?"
"Màu xanh!" Kiều Luyến đối với vấn đề của anh, tuyệt đối không cảm thấy kỳ quái, tiếp tục theo dõi anh.
Nghĩ một hồi, lúc này cô mới lên tiếng: "Ba vòng của anh là bao nhiêu?"
Thẩm Lương Xuyên thân là mình tinh, là phải tập thể hình định kỳ duy trì dáng người, yêu cầu đối với mình rất cao, cho nên nhanh chóng nổ ra tin về số đo.
Nhưng Kiều Luyến liền nghĩ đến tủ sắt trong thư phòng Thẩm Lương Xuyên.
Ngày ấy, cô thử mấy mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576919/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.