Kiều Luyến vội vàng xua tay: "Tôi, tôi không phải ý thúc giục anh, chỉ là, người là sắt, cơm là thép, cho nên... Tôi quan tâm anh thôi!"
Một câu rơi xuống, trong phòng an tĩnh lại.
Cô vừa thốt lên xong, đã nhận ra không ổn, nhưng muốn thu hồi lại, cũng đã không còn kịp rồi.
Khi nhìn thấy ánh mắt Thẩm Lương Xuyên giống như cười mà không phải cười, cô nhất thời cúi đầu, tay đặt lên ngực.
Dù biết, anh không thích cô.
Thế nhưng cô phát hiện, cô vẫn căn bản không có bất kỳ sức miễn dịch với anh.
Sẽ nhịn không được thẹn thùng, sẽ không khống chế nổi tim mình đập.
Cô hít sâu một hơi, bình phục lại tâm tình của mình, lúc này mới lên tiếng: "Nếu như không có chuyện gì, tôi..."
Câu này còn chưa nói hết, chỉ thấy Thẩm Lương Xuyên vẫy tay với cô: "Tới đây."
Kiều Luyến sững sờ, đi qua, đứng ở bên người Thẩm Lương Xuyên.
Thẩm Lương Xuyên chỉ máy tính: "Em xem một chút."
Kiều Luyến vươn cổ, nhìn vào máy vi tính.
Phía trên là cửa sổ trò chơi Lot, Thẩm Lương Xuyên nhấn con chuột một cái, trên máy tính liền phát lại một trận thi đấu.
Kiều Luyến kinh ngạc: "Đây không phải chiến đội "Không thi không vui" sao?"
Thẩm Lương Xuyên gật đầu: " Ừm, em nhìn thao tác "Thi Trường" một chút."
"Được."
Kiều Luyến làm việc, bình thường đều vô cùng nghiêm túc.
Vốn đứng cách Thẩm Lương Xuyên xa xôi, thế nhưng vươn cổ không thoải mái, liền không tự chủ sát lại gần anh.
Nhìn trong chốc lát, cả người có chút mê mẩn, dẫn đến cô trực tiếp quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576897/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.