Vừa rồi Lưu Chí Hưng tuyên bố chính mình trở thành chủ biên tổ 2, người khác cũng không dám quá nhiệt liệt, chỉ có Tiểu Diệp, biểu đạt sự hưng phấn của mình.
Lúc này, Trương Xuân Hoa liền bắt đầu răn dạy cô ấy, nói gần nói xa, rõ ràng nhằm vào cô.
Kiều Luyến cắn môi, đột nhiên chỗ ngực dâng lên một cơn tức giận.
Tiểu Diệp cúi đầu, bị giáo huấn thân thể run lên, bộ dạng đáng thương.
Trương Xuân Hoa còn mắng: "... Bình thường cô thích gào to nhất, không ổn trọng chút nào! Có thời gian ở đây bát quái, sao không luyện lời văn nhiều một chút?! Cô đang viết gì đây? Học sinh tiểu học viết văn sao? Tôi thật sự hoài nghi, rốt cuộc có phải cô tốt nghiệp đại học danh tiếng hay không!"
Hốc mắt Tiểu Diệp đều đỏ, nghe nói như thế, vội vàng phản bác: "Tôi..."
"Cô cái gì mà cô? Tôi để cô nói chuyện sao? Tuổi trẻ cũng không biết học tập trưởng bối nhiều một chút, tính tình táo bạo, xúc động dễ giận, cô như vậy, có thể làm đại sự gì!"
Tiểu Diệp vội vàng ngậm miệng, im lặng rơi nước mắt.
Trong văn phòng tổ một, toàn bộ đồng ngiệp khác nín thở, ai cũng không dám biện hộ cho cô lúc này.
Kiều Luyến muốn xông vào, lý luận với Trương Xuân Hoa, nhưng lý trí lại để cho cô đứng ở cửa.
Cô biết, cô mà biểu hiện có chút quan tâm với đối Tiểu Diệp, về sau Tiểu Diệp sẽ rất khó ở tổ một!
Mà hiện tại cô không thể chuyển Tiểu Diệp sang tổ một của mình, cô chỉ có thể ẩn nhẫn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576894/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.