Trên lưng có bàn tay ấm áp của anh, phía sau là lồng ngực rộng lớn của anh, hô hấp của anh, cũng phun trên cổ của cô, mang theo chút ngứa.
Thân thể Kiều Luyến cứng đờ, bỗng nhiên nội tâm dâng lên một sự kháng cự.
Cô phản kháng theo bản năng, muốn tránh thoát lôi kéo của anh, nhưng khẽ động, cũng cảm giác được cái tay giữ bên hông, càng thêm dùng sức.
Cô không còn dám phản kháng, nhưng lại không nguyện ý bị ôm như thế.
Suy nghĩ một chút, cô lạnh lùng không mang theo nửa phần tình cảm mở miệng: "Thẩm tiên sinh, hôm nay không phải thời kỳ rụng trứng."
Một câu Thẩm tiên sinh, xa cách lại lạnh lùng, để lông mày Thẩm Lương Xuyên nhăn lại, mà câu nói kế tiếp, càng làm cho ánh mắt anh híp lại.
Cho nên, Kiều Luyến là đang cự tuyệt anh sao?
Anh dừng một chút, mới mở miệng: "Khoảng cách thời kỳ rụng trứng, còn có ba ngày."
"Cho nên?"
"Nghe nói tinh trùng có thể sống ba ngày trong người phụ nữ, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu."
Kiều Luyến lập tức nắm chặt nắm đấm.
Không phải anh thích mối tình đầu sao? Vì sao còn muốn tự mình làm loại chuyện này?
Còn có, anh luôn mồm vì mang thai, thế nhưng câu nói này, lại giống như xát muối lên vết thương của cô, để cho cô cảm thấy đau thấu tim gan!
Trái tim của cô, cứ co lại như vậy, đau dữ dội, để cho cô không chút nghĩ ngợi trực tiếp mở miệng: "Tôi không muốn."
Ba chữ vừa ra, không khí trong phòng, trong nháy mắt lạnh lẽo xuống.
Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576890/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.