Tay của anh thậm chí đều đặt ở chốt cửa, một giây sau liền có thể đẩy cửa vào.
Nhưng sau cùng, anh vẫn đứng tại chỗ.
Chuyện tám năm trước ôm vào não, trong mắt của anh hiện lên cảm xúc phức tạp.
Sau cùng, anh cúi thấp đầu xuống, cười khổ một cái.
Nói thì thế nào?
Nói, có thể thay đổi tám năm trước, sự thật cô trêu đùa mình sao?
Anh hít vào một hơi thật sâu, đến cùng vẫn thu tay về.
Nhìn nhân vật trong điện thoại di động, bỗng nhiên mất đi dục vọng tiếp tục đánh.
Anh trực tiếp nhấn rời khỏi, quay người, trở lại thư phòng.
Phòng ngủ chính.
Kiều Luyến đang vận sức chờ phát động, dự định đánh đối phương hoa rơi nước chảy.
Vừa rồi Thẩm Lương Xuyên lộ ra một tay, kỳ thật cũng không thể nói cái gì, cô còn lợi hại hơn ý chứ!
Thế nhưng... Ai có thể nói cho cô? Cô nhìn thấy cái gì?
Đối phương thoát khỏi trò chơi?
Đối phương thoát trò chơi!
Mẹ nó!
Đây là biết đánh không lại chính mình, cho nên dứt khoát nhận thua sao?
Cô vội nhảy từ trên giường xuống, trực tiếp mở cửa phòng, chạy tới cửa thư phòng, liền nghe thấy trong thư phòng, tiếng nói của Thẩm Lương Xuyên: "Ừm, tốt."
Thì ra, là gọi điện thoại.
Cho nên, thoát trò chơi sao?
Kiều Luyến lui về sau hai bước, cuối cùng về lại phòng ngủ.
Lẳng lặng chờ đợi anh đăng nhập lần nữa, nhưng cú điện thoại này của đối phương, giống như gọi thời gian hơi dài. Thời gian dài không online, cô bị hệ thống đẩy ra khỏi trò chơi.
Tranh tài lần này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576852/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.