Kiều Luyến trợn to mắt nhìn Thẩm Lương Xuyên cười, cửa phòng bệnh bị đẩy ra.
Hạ Diệp Hoa mang theo Tống Nguyên Hi đi vào.
Tống Nguyên Hi cắn môi, vành mắt đỏ ửng, vừa vào cửa, liền không nhịn được rớt xuống nước mắt: "Chị dâu, thật xin lỗi... Đều tại em, em không nghĩ tới hắn ta là cái loại người này."
Một câu, để Kiều Luyến ngẩng đầu lên.
Hạ Diệp Hoa không nhịn được mở miệng: "Được rồi, may mắn chuyện lần này yên ổn. Nhưng chuyện lần này cũng nói cho chúng ta biết, người ở trên mạng muôn hình muôn vẻ, nhất định phải đề cao cảnh giác. Lần sau không cho làm chuyện nguy hiểm như vậy!"
Tống Nguyên Hi khẽ gật đầu, sau đó liền đi tới bên cạnh, yên lặng cúi đầu rơi lệ.
Kiều Luyến nhìn cô bé chằm chằm.
Cô hiểu tâm tình Tống Nguyên Hi bây giờ, khẳng định vô cùng khổ sở bi thương.
Nhưng cô vẫn cảm thấy, Tống Nguyên Hi so với cô đỡ hơn một ít.
Chí ít, cô bé có thể thấy rõ người mình quen trên mạng có bộ dạng gì.
Chí ít, cô bé hiểu rõ đối phương có mưu đồ.
Thế nhưng còn cô thì sao?
Vì sao Tử Xuyên đột nhiên không tới chỗ hẹn, rốt cuộc Tử Xuyên xảy ra chuyện gì, cho tới bây giờ, còn không cho cô một lời giải thích.
Kỳ thật sau đó, cô suy tư rất nhiều, cũng chỉ nghĩ đến một nguyên nhân.
Nếu như nói, Tử Xuyên bởi vì chán ghét mà vứt bỏ cô, thì cũng chỉ có thể như vậy.
Cô cúi đầu, nhìn tay phải bị băng bó của mình.
----
Kiều Luyến nhìn qua bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576833/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.