Ngày ấy, Cô nhìn chằm chằm số điện thoại di động này, phát ngốc thật lâu.
Trong lòng thấp thỏm, lại chờ đợi và khẩn trương.
Cô yên ghi nhớ số điện thoại di động này cho kỹ, sau đó hốt hoảng thoát khỏi trò chơi.
Cả ngày, cô đều có chút không quan tâm.
Khi đi học, sẽ không hiểu sao bật cười.
Lúc làm bài tập lúc, trước mặt sẽ xuất hiện nhân vật của anh trong game, gương mặt lạnh lùng.
Lúc ăn cơm, sẽ không nhịn được suy nghĩ, coi như chơi game, coi như anh lợi hại hơn nữa, hẳn là cũng phải ăn cơm, là người bình thường? Chỉ là không biết buổi trưa hôm nay Tử Xuyên ăn cái gì? Anh thích ăn cái gì nhất?
Mãi cho đến tám giờ tối, côi ngồi trong nhà làm bài tập.
Ánh mắt một mực nhìn vào điện thoại di động của mình.
Thế nhưng đề mục tối hôm nay, hình như cũng có chút đơn giản, cô lại không có gặp được một đề khó.
Rầu rĩ, bỗng nhiên sau lày lật qua đáp án, nhìn xem, quả nhiên không sai, thế là hưng phấn cầm điện thoại di động lên, ấn xuống con số kia xuống.
Sau đó, cô cắn môi, tâm thiếu nữ như nảy mầm.
Điện thoại vang lên, đối diện là tiếng tút tút đơn điệu, hiển nhiên không có lắp đặt tiếng chuông.
Kiều Luyến nhếch miệng, cái Tử Xuyên này quả nhiên ở trong hiện thực như trong trò chơi, là người khô khan.
Ý nghĩ này vừa ra, điện thoại được nghe, chợt vang lên tiếng của anh: "Alo, xin chào."
Mở đầu lễ độ, mang theo sự quý khí, để cho cô quên cả nói chuyện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576811/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.