Trong phòng khách bầu không khí giống như là bị đóng băng.
Thẩm Lương Xuyên không nói một lời, thần sắc lãnh đạm.
Tống Nguyên Hi bất an nhìn Thẩm Lương Xuyên, lại quay đầu nhìn ra cửa, muốn nói điều gì, lại không dám nói lời nào.
Hạ Diệp Hoa khẽ cười phá vỡ xấu hổ: "Tiểu Kiều, trở về rồi hả? Mau ngồi xuống! Chúng ta đợi lát cùng nhau ăn cơm!"
Lời này rơi xuống, Thẩm Lương Xuyên đứng lên, không nói hai lời, lên lâu.
Nhất thời sắc mặt Kiều Luyến lúng túng, đứng tại chỗ không biết làm sao.
"Ầm!"
Tiếng đóng cửa truyền đến, ba người dưới lầu nhìn nhau.
Hạ Diệp Hoa nổi giận: "Tiểu Kiều, con đừng nóng giận, nó dám vung sắc mặt đó, ta lên lầu mắng nó! Vợ chồng cãi nhau, làm gì có đàn ông nào làm ầm với phụ nữ thế, tên này có biết thế nào là vợ chồng hay không?!"
Bà nói xong, sắn tay áo muốn lên lầu.
Kiều Luyến vội vàng kéo bà lại.
Cảm nhận được Hạ Diệp Hoa đối tốt với cô, trong lòng cô càng khó chịu.
Cô và Thẩm Lương Xuyên chỉ là khế ước vợ chồng, địa vị bản thân cũng không ngang nhau.
Cô khẽ cười: "Mẹ, con đi xem một chút."
Cô nói xong, liền cúi đầu lên lầu.
Kiều Luyến thăm dò ở lầu hai, trong phòng ngủ lầu hai không có phát hiện ra anh, liền chuyển đến thư phòng.
Gõ gõ cửa phòng, cô lặng lẽ đẩy một khe hở.
Căn biệt thự này, hình như Hạ Diệp Hoa tới mới bắt đầu ở, cho nên bài trí trong phòng đều rất đơn giản.
Trong thư phòng không có giấy tờ gì, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576802/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.