Chương trước
Chương sau
Thẩm Lương Xuyên lẳng lặng ngồi ở trong xe, nhìn lầu hai.
Đèn đã tắt, điều này nói rõ, cô đã ngủ rồi sao?
Nửa ngày, anh mở miệng: "Qua số 18."
Tống Thành nghi hoặc: "Anh Thẩm, hôm nay Kiều tiểu thư xuất viện, anh không đi xem một chút sao?"
Thẩm Lương Xuyên nhìn anh ta một cái, anh ta nhất thời ngậm miệng lại, khởi động xe, đi về nhà 18.
Chỉ là vừa đi vừa nói liên miên lải nhải: "Đã qua số 18, vì sao không tiến vào, bây giờ đi qua thật là phiền phức, không phải anh định đén xem Kiều tiểu thư một chút sao?"...
Lúc Kiều Luyến thấy bên ngoài vang lên tiếng xe, đã tỉnh lại.
Cô lặng lẽ tiến đến ban công.
Đáng tiếc, đèn đường quá tối, cô không thấy rõ biển số xe, chỉ thấy một chiếc xe đi qua biệt thự, sau đó biến mất ở phía trước góc rẽ, cô thất vọng thở dài.
Trở lại tiếp tục nằm xuống, thế như sao cũng không thể ngủ được.
Thẩm Lương Xuyên trở về rồi sao?
Cô vỗ vỗ đầu mình, cảm thấy bộ dáng bây như là một thâm khuê oán phụ.
Rõ ràng ngày đó anh khiến cô phát cáu, nhưng bây giờ, sao giống như cô làm sai chuyện gì?
Kiều Luyến che kín chăn mền, quyết định ngủ ngon.
Ngày thứ hai tỉnh lại, toàn bộ biệt thự vẫn hoàn toàn yên tĩnh.
Trong phòng vẫn như cũ, không có chút dấu hiệu Thẩm Lương Xuyên trở lại.
Cô rửa mặt thay quần áo, xuống lầu, lúc ăn sáng, thuận miệng hỏi người giúp việc: "Tiên sinh không nói bao giờ trở về sao?"
Người giúp việc lập tức cười đáp lại: "Hôm qua đã trở lại, đi qua chỗ phu nhân."
Động tác Kiều Luyến ăn cơm có chút dừng lại, thần sắc cô đơn, đột nhiên cảm giác được, đồ ăn trong miệng cũng mất đi mùi vị.
Ăn xong bữa sáng, cô đứng lên, xách túi của mình đi ra ngoài.
Tiến vào tòa soạn, Tiểu Diệp hưng phấn xông tới chào hỏi cô: "Kiều Luyến, cuối cùng chị về rồi! Thế nào? Dạ dày khỏi chưa?"
Kiều Luyến ngửa đầu, vỗ bụng của mình một cái: "Đương nhiên là rồi, hiện tại là thân thể rất khỏe!"
Tiểu Diệp còn muốn nói điều gì, Tô Mỹ Mỹ đã đi tới, trong ánh mắt lóe ra hận ý: "Kiều Luyến, chủ biên gọi cô qua!"
Tròng mắt Kiều Luyến co rụt lại.
Tiểu Diệp nhỏ giọng mở miệng: "Chủ biên trở về, liền gọi điện thoại cho cô ta trở về rồi."
Sau đó, nhìn bóng lưng Tô Mỹ Mỹ, nhỏ giọng mở miệng: "Còn có, nói với chị, hôm qua có người nhìn thấy, Tô Mỹ Mỹ cùng nhau ăn cơm với tổng biên, hai người tay kéo tay, nhìn rất thân mật."
Thần kinh Kiều Luyến lập tức căng thẳng.
Nếu như tổng biên có ý với Tô Mỹ Mỹ, như vậy cô ở tòa soạn rất nguy hiểm rồi!
Cô đi tới phòng chủ biên, không nghĩ tới đẩy cửa phòng ra, liền thấy còn một người đàn ông xa lạ trong văn phòng.
Anh ta ước chừng ba mươi mấy tuổi, trên cằm có nốt ruồi lớn, ánh mắt nhìn người mang theo kỹ càng, để cho người ta cảm thấy mình như thịt lớn bị bán, mặc người chọn lựa.
Nhìn thấy Kiều Luyến, anh ta cười rộ lên: "Đây chính là tướng tài đắc lực của tòa soạn ta sao?"
Chủ biên cười: "Đúng, Kiều Luyến, tôi giới thiệu cho cô, đây là tổng biên mới của chúng ta, Lưu Chí Hưng."
Kiều Luyến tươi cười tiến lên, liền nghe thấy anh ta mở miệng: " Kiều Luyến đúng không? Tôi nghe nói cô đang điều tra Thẩm phu nhân là ai? Nói với cô, trước đem mọi việc trong tay xuống, đi thăm dò, nhất định phải tra được Thẩm phu nhân là ai! Đây chính là tin tức lớn trước mắt trong làng giải trí! Hiện tại đi ngay! Lập tức, lập tức!"
Kiều Luyến:...!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.