Kiều Luyến biết, nếu không có tin tức của Vương Văn Hào, Tổng Biên sẽ không bởi vì một phóng viên nhỏ như cô, mà không cho chủ biên mặt mũi.
Trong trận giao đấu lần này, cô thắng tuyệt đối.
Kiều Luyến thu hồi nụ cười, “Tổng Biên, đừng vậy, nếu giờ chủ biên rời đi, vậy không phải là nhóm của chúng tôi chia năm xẻ bảy sao?”
Tổng Biên lập tức mở miệng nói: “Như vậy, cô đảm nhiệm tổ trường nhóm mình đi, trong một tuần này, phụ trách mọi chuyện trong nhóm.”
Nói tới đây, Tổng Biên lại cười, “Kỳ thật, tôi vẫn luôn suy xét sẽ thành lập hai tổ trong phòng phóng viên giải trí, có cạnh tranh mới có áp lực, Kiều Luyến, làm cho tốt!”
Nghe nói như thế, đôi mắt Kiều Luyến lập tức sáng lên
Chờ khi tổng biên và chủ biên rời đi, Kiều Luyến quay đầu, nhìn sắc mặt Tô Mỹ Mỹ trắng bệch.
Giữa cô và Tô Mỹ Mỹ, cô còn nhiều việc phải tính!
Đi đoàn phim chờ Thẩm Lương Xuyên, cô ta cố ý đẩy mình đụng vào xe anh.
Ở yến hội, cô ta cố ý nói với mọi người, mình là phóng viên……
Cô nhìn Tô Mỹ Mỹ, bỗng nhiên lộ ra nụ cười kỳ lạ: “Tô Mỹ Mỹ, tôi nhớ rõ Đoàn phim còn 《 bài hát sa mạc 》 còn thiếu một phóng viên, cô đi đi.”
Toàn bộ đoàn phim bài hát sa mạc đều được quay ở sa mạc, hoàn cảnh thế nào cũng có thể nghĩ.
Tô Mỹ Mỹ lập tức nóng nảy, “Kiều Luyến, cô……”
Lời còn chưa nói xong, đã bị Kiều Luyến lạnh giọng đánh gãy: “Tô Mỹ Mỹ, có đi hay không, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576721/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.