Hơi thở quan thuộc bỗng nhiên tới gần, Kiều Luyến bị dọa đến phải nín thở.
Cô thấy khoảng cách của anh tới gương mặt cô không tới 5cm, bị dọa đến lời nói không rõ ràng: " Thẩm, Thẩm tiên sinh "
Anh híp mắt, trong mắt hiện lên một vòng chật vật không thể phát giác được, để Kiều Luyến cảm giác anh giờ phút này, có chút kỳ quái.
Sau đó, liền nghe thấy anhmở miệng: "Cô thật sự nên cám ơn tôi."
Kiều Luyến mở to hai mắt nhìn, nghe anhnói tiếp: "Hao tổn tâm cơ lén đổi điện thoại di động của tôi, không phải là cô muốn đi vào, buộc tôi ra tay giáo huấn cô ta "
Kiều Luyến ngây dại.
Thì ra, anh nghĩ cô như vậy
Cô không muốn bị anh hiểu lầm: "Điện thoại di động không phải là tôi cố ý cầm nhầm, tôi "
"Chứng cứ."
Hai chữ, để lời kế tiếp của Kiều Luyến, kẹt trong cổ họng.
Cầm nhầm điện thoại di động, có chứng cớ gì
Cô vốn không có cách nào chứng minh chính mình vô ý.
Kiều Luyến siết chặt nắm đấm: " Tôi không bắt anh phải giúp tôi."
Thẩm Lương Xuyên lạnh lùng nói: "Nếu như sau nàykhông cẩn thận để lộ việc cô là Thẩm phu nhân, hôm nay tôi không cứu cô, sẽ thành lịch sử đen tối."
Cho nên, anh ra tay, là bởi vì cái này
Kiều Luyến ngây dại.
Giọng nói tính mịch bỗng nhiên vang vọng bên tai, xuyên qua kính chiếu hậu, có thể nhìn thấy đám xe phía sau không ngừng nháy đèn xe.
Lúc này Thẩm Lương Xuyên mới ngồi trở lại vị trí, nổ máy xe.
Thần sắc anh khôi phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/262011/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.