Trong không khí lạnh lẽo thẩm thấu da thịt, để Kiều Luyến cảm thấy lạnh xương.
Cô thật muốn điên rồi!
Chẳng lẽ Thẩm Lương Xuyên muốn... Đây là đoàn làm phim!
Cô vội vàng ngồi xổm người xuống, hốt hoảng qua nhặt áo phông của mình, còn chưa mặc vào, một cánh tay đã đưa đến, trực tiếp nắm lấy cổ tay của cô, tiếp đó cô cũng cảm giác thân thể bị một lực lớn ném lên trên ghế sofa, một hơi thở hormone nam tính bỗng nhiên tới gần!
"Thẩm Lương Xuyên, không muốn..."
Cô lên tiếng cầu xin, trong nháy mắt bị một sự đau nhức bao phủ!
Kiều Luyến cắn răng.
Cô đời này, lần đầu tiên cảm giác thời gian trôi qua chậm rãi như vậy.
Cuối cùng kết thúc, cô nằm trên ghế sofa, anh đứng ở trước mặt cô, trên cao nhìn xuống cô, tiếng anh ác độc giống như là từ trong Địa ngục truyền tới: "Hiện tại tôi có thể nói cho em, rất hài lòng với em, giới hạn là... Thân thể của em."
Một câu, để Kiều Luyến cảm giác được nhục nhã hơn.
Nhẫn.
Cô không ngừng nhắc nhở chính mình trong lòng.
Bị chó cắn một cái, chẳng lẽ còn phải cắn trở về sao?
Nhưng nhìn chính mình chật vật đầy người, người đàn ông này lại áo mũ chỉnh tề, vừa rồi thậm chí ngay cả quần áo cũng không thèm cởi, quả thực là không thể nhịn được nữa!
Không phải là ảnh đế sao? Chảnh cái gì chứ!
Cô ngồi ngay ngắn, nhìn đi vào trong phòng vệ sinh, không nhịn được mở miệng châm chọc: "Thế nhưng tôi không hài lòng với anh."
Thẩm Lương Xuyên dừng bước chân lại.
Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/261998/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.