Edit: Cải Xanh
" Hả? " Ôn Nhan nhìn tên người gọi trên điện thoại, hơi ngẩn ra, " Cố sư huynh? "
Mặc dù biết rằng người bên kia sẽ không nhìn thấy, nhưng cô vẫn theo bản năng mà cười rộ lên, hắng giọng nói: " Cố sư huynh có chuyện gì sao? "
Nét mặt người đàn ông không thay đổi nhìn màn ảnh phía đối diện trong phòng chờ sân bay, ánh mắt thâm sâu. " Không có gì."
Anh nghe được Ôn Nhan đang giả vờ bình thản, thanh âm trầm thấp, thuận miệng nói một lý do, " Tôi đang ở California chuẩn bị về nước, không biết sư muội muốn mang gì về không? "
Mang đồ về sao?
Hỏi một minh tinh bay đi khắp nơi có muốn mang đồ về không?
Ôn Nhan vì lí do " Chân thành mà không giả dối." ngây người một lúc, day day trán, sau đó cảm thấy rất buồn cười liền bật cười, sự lạnh lùng và tức giận trong cặp mắt đào hoa cũng dần dần tiêu tan, " Vậy bên đó sư huynh có cái gì? "
Có gì mà phải tức giận chứ, nhiều lời cũng vô ích, đến lúc đó đánh sưng mặt bọn họ là được.
Người đàn ông nghe thấy giọng nói bên kia, rõ ràng thái độ đã thay đổi, sắc mặt cũng khá hơn, không quan tâm ngẩng đầu lên, quét mắt nhìn xung quanh.
Có.... một đám đàn ông ngoại quốc tóc vàng.
"....."
Cố Cảnh Ngự cảm thấy vi diệu dừng lại một lúc. Trên mặt cũng không thay đổi gì, mắt cũng không chớp, lại híp mắt một cái, ".... Cái gì cũng có."
Chỉ cần không phải mang đàn ông về là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-rat-thich-phat-duong/47940/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.