Edit: Cải Xanh
Ôn Nhan ngay lập tức cứng đờ.
Tạm thời cô thực sự cần thời gian để bình tĩnh lại tâm trạng.
Nhìn cô đứng ngây ngốc ở đó, bộ dáng không biết làm sao mới tốt, trong mắt anh hiện lên ý cười, hứng thú càng nồng đậm, khẽ cười hai tiếng định mở miệng nói.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi anh vang lên dữ dội.
Nhất thời chân mày nam nhân nhíu lại, tiện tay ấn xuống.
Điện thoại im lặng một lát, lại cố chấp vang lên lần nữa... Có nhiều hứng thú hơn đi nữa cũng bị dập tắt, người đàn ông lẩm bẩm rủa thầm, để lại một câu nhớ kỹ đấy.
Trước khi thang máy đóng cửa, Ôn Nhan ngẩn ngơ nhìn nam nhân nghe điện thoại, thanh âm trầm thấp ưu nhã tựa như tiếng đàn vi-ô-lông, chỉ là nụ cười đó, nhìn thế nào cũng có cảm giác.... nguy hiểm.
Nếu người bên kia mà không thể nói ra một lí do thì cảm giác liền xong luôn rồi.
Trong đầu Ôn Nhan như vang lên một tiếng sấm làm bản thân giật mình, cô vỗ vỗ trán mình, sâu sắc cho rằng gần đây có lẽ là bản thân quá mệt mỏi.
Sao lại suy nghĩ nhiều quá sức tưởng tượng.
Vẫn là nên đi tắm rồi ngủ thôi.
*****
Ngày thứ hai.
Lúc Ôn Nhan cùng người đại diện đến nơi thử vai, người đại diện vừa đi vừa an ủi cô, miệng hắn cứ hoạt động liên tục không ngừng nghỉ, giữa hai người không phân biệt ai mới là người khẩn trương đây.
Tiến vào đại sảnh nơi thử vai, Ôn Nhan bị bầu không khí yên tĩnh đến trang nghiêm làm cho hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-rat-thich-phat-duong/47935/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.