Câu nói của Lãnh Minh Quân khiến Trần Hân Nghiên khựng lại một nhịp, cô đưa mắt nhìn sang Lãnh Minh Quân, ngập ngừng: “Anh nói em… có thai sao?”
“Anh cũng không chắc nữa nhưng nhìn biểu hiện của em vừa rồi chắc có lẽ là như vậy.”
“Anh sẽ bảo đầu bếp nấu một vài món thanh đạm cho em. Ngày mai anh đưa em đến bệnh viên khám nhé.”
“Không phải mai chúng ta về lại thành phố A sao? Sao anh không để về rồi khám cũng được ạ.”
“Hủy vé đi. Anh không đợi được đến lúc đó.”
“Anh nói sao cơ?”
“Không có gì đâu, anh xuống bảo đầu bếp làm vài món cho em, đợi anh một lát nhé.”
“Dạ.”
Lãnh Minh Quân nhanh chóng đi xuống dưới sảnh khách sạn để nhờ người làm đồ ăn cho Trần Hân Nghiên. Cô ở trên phòng, nghe lời Lãnh Minh Quân nói liền vô thức đưa tay xoa xoa bụng.
Rất nhanh, Lãnh Minh Quân đã trở lại phòng khách sạn với một tô thức ăn trên tay, thức ăn được chế biến rất kỹ, không còn mùi tanh nữa, anh hy vọng Trần Hân Nghiên sẽ ăn được một chút ít để lót dạ.
“Vợ ơi.”
“Sao thế chồng?”
“Có đồ ăn rồi, em ra ăn đi.”
“Dạ.”
Trần Hân Nghiên ngồi vào bàn ăn, đồ ăn hoàn toàn không có mùi khiến cô khó chịu nên Trần Hân Nghiên ăn cũng khá ngon miệng.
“Thế nào? Không khó chịu bụng nữa rồi chứ?”
“Dạ không.”
“Thế em ăn nhiều vào tí.”
“Anh tính vỗ béo em đấy à?”
“Nhiêu đây cũng không khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nuong-chieu-bao-boi-nho/3388281/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.