Trình Dao nhìn đống văn kiện trên bàn làm việc của Lãnh Minh Quân liền thở dài: “Anh còn nhiều việc như thế này sao?”
“Sao thế?”
“Anh có cần em phụ anh không, nhiều như thế này anh xem đến bao giờ mới xong chứ?” Trần Hân Nghiên mở lời đề nghị để cô giúp anh.
Lãnh Minh Quân bán tính bán nghi: “Em có chắc là em xem được không?”
“Anh đừng có khinh thường em như thế chứ?”
“Anh không có tiền trả lương cho diễn viên nổi tiếng như em để ngồi đây xem văn kiện cho anh đâu.”
“Ai cần anh trả lương cho em chứ. Em xem văn kiện giúp anh, bù lại anh dành thời gian buổi tối cho em, có được không?”
“Em lại tính làm gì đấy hửm?”
“Không làm gì cả. Em muốn được hẹn hò.”
Lãnh Minh Quân bật cười trước câu trả lời của cô: “Em muốn hẹn hò thì cứ nói với anh một tiếng cần gì phải chạy đến đây vất vả cùng anh xem văn kiện chứ.”
“Không có công thì không được thưởng mà. Em đâu thể nào chiếm thời gian làm việc của anh được chứ. Thế nào, Lãnh tổng đồng ý với điều kiện của em chứ?”
“Anh có thể không đồng ý sao?”
Trần Hân Nghiên nhoẻn miệng cười, cầm lấy sấp văn kiện trên bàn làm việc của Lãnh Minh Quân qua sofa, nghiêm túc ngồi xem, cô còn cẩn thận ghi chú lại những điểm quan trọng, trông dáng vẻ cực kỳ chú tâm.
Trần Hân Nghiên xem qua một loạt các văn kiện, những điểm cần chú ý cũng đã được cô ghi ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nuong-chieu-bao-boi-nho/3388264/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.