Lãnh Minh Quân nghe thấy đạo diễn Lâm có ý định lấy Trần Hân Nghiên ra làm điều kiện trao đổi liền nhíu mày khó chịu: “Có vẻ như đạo diễn Lâm rất hay lấy Trần Hân Nghiên ra làm điều kiện trao đổi với tôi nhỉ?” 
“Tôi không có ý đó.” 
“Đạo diễn Lâm không cần phí thời gian ở tôi, tôi sẽ không đồng ý, kể cả Trần Hân Nghiên có đồng ý hay không.” 
“Lãnh tổng…” 
“Đạo diễn Lâm, xin mời.” 
Đạo diễn Lâm thấy sự kiên quyết của Lãnh Minh Quân cũng đành từ bỏ ý định, buồn bã rời khỏi phòng làm việc của Lãnh Minh Quân. 
Câu nói của đạo diễn Lâm cứ quanh quẩn trong đầu Lãnh Minh Quân khiến anh cực kỳ khó chịu. Người con gái anh yêu thương sao có thể người khác lấy ra làm điều kiện trao đổi, anh chắc chắn sẽ không để điều đó xảy ra. Lãnh Minh Quân tựa lưng vào ghế, tay cầm điện thoại chần chừ một lúc rồi nhấn nút gọi đi. 
“Alo?” 
“Hôm nay em rảnh không?” Lãnh Minh Quân cất giọng hỏi. 
Trần Hân Nghiên nghe giọng của anh khan khác ngày thường liền hỏi lại: “Anh… có việc gì sao?” 
“Không. Chỉ muốn gặp em một lát.” 
“Anh không sao đấy chứ?” 
“Không sao.” 
“Ừm.” 
“Em… có muốn gặp tôi không?” 
“Nhưng bây giờ tôi đang ở chỗ Trình Dao. Tầm một tiếng nữa mới trở về Trần gia.” Trần Hân Nghiên thành thật trả lời. 
“Tôi đến đón em, có được không?” 
“Anh hôm nay sao thế? Có chuyện gì sao?” 
“Nhớ em nên muốn gặp em, không được sao?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nuong-chieu-bao-boi-nho/3388244/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.