25.
“Xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện rồi, trợ lý Tống bị hai người bắt cóc bắt đi rồi.”
“Cậu nói cái gì?”
Đàm Tự Xuyên nghe giọng nói vội vàng của nhân viên, không kịp thay đồ đã tông cửa xông ra.
Con đường phải đi mười phút nhưng anh chỉ đi trong bốn phút.
Nhân viên ở đấy đều loạn, vây quanh hai người bắt cóc tôi.
Máu đỏ chảy xuống giữa cổ và dao, màu máu rất chói mắt.
Tôi thấy tim đập rất nhanh, thở hổn hển, mồ hôi rịn hai bên thái dương.
“Đừng tới đây, lui hết ra sau, đi tới là tôi giết cô ta đó!!!”
Kẻ bắt cóc cầm dao vẩy vẩy khắp nơi.
Nhân viên xung quanh lo lắng kêu lên.
Đàm Tự Xuyên đẩy đám người ra, đi tới trước.
Không biết một chiếc dép lê của anh văng đi đâu, chân chỉ còn một chiếc.
Anh bây giờ rất chật vật, sắc mặt cũng khó coi vô cùng.
“Anh đừng xúc động, anh cần gì thì tôi cho anh hết, anh đừng làm tổn thương cô ấy.”
“Cậu cmn là ai chứ? Mắc gì tôi phải tin cậu?”
“Tôi là boss của cô ấy, tôi có tiền, rất nhiều tiền, anh muốn bao nhiêu tôi cho anh bấy nhiều.”
Tay của anh run lên.
Kẻ bắt cóc nở nụ cười xấu xa: “Tao không cần tiền, tao muốn chếc, tao muốn tìm người chôn cùng tao, thấy mày đau lòng vậy thì mày chếc thay nó đi?”
Lưỡi dao dán gần sát cổ tôi hơn.
“Không cần, đừng đến...” Âm thanh yếu ớt của tôi vang lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nghe-thay-tieng-long-cua-co-vo-vo-tri/2842579/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.