Ngoại truyện 1: Góc nhìn của nam chính
Tôi thích Tống Âm Trần từ lúc nào nhỉ?
Tôi không nhớ nữa.
Chỉ cảm thấy cuộc sống của mình bị một cô gái tên là Tống Âm Trần chiếm giữ.
Nói là thấy đẹp nên yêu cũng được, hoặc nói lâu ngày sinh tình cũng phải.
Mỗi cái nhăn mày, mỗi một nụ cười của cô ấy đều làm tôi động lòng.
Bốn năm trước, cô ấy tham gia vào studio của tôi, làm trợ lý cho tôi.
Lúc đấy công việc của tôi rất tệ, bà nội qua đời.
Tất cả mọi thứ đang ngăn cản tôi tiếp tục đi trên con đường này, đang cười nhạo tôi không biết lượng sức mình.
Mọi người đều khuyên tôi buông bỏ.
Chỉ có cô ngốc Tống Âm Trần cãi lại mỗi ngày, dù bị mắng cũng không quan tâm.
Mỗi ngày kéo tôi dậy sớm tập thể dục, còn bắt tôi ăn theo chế độ, cẩn thận chuẩn bị mọi thứ cho công việc của tôi, lúc nào cũng chuẩn bị tốt mọi công việc sự kiện tôi tham gia.
“Boss, anh phải cố gắng làm tốt công việc của mình, tôi còn đợi anh trả lương đó, anh không nuôi tôi thì tôi phải ăn mì ăn liền đó, hì hì ~”
Cô cười ngốc nghếch vô cùng, nhưng lại như ánh nắng chiếu vào cuộc đời tăm tối của tôi.
Cô tốt vậy sao có thể ăn mì ăn liền được chứ?
Cô xứng với những thứ tốt đẹp nhất trên đời.
Ngoại truyện 2.
Hôn lễ của Tống Âm Trần và Đàm Tự Xuyên được tổ chức rất long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-nghe-thay-tieng-long-cua-co-vo-vo-tri/2842575/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.