Sau khi lên xe, Diệp Cố lại nhanh như chớp hôn lên mặt Kiều Mặc một cái, rồi mới kề sát Kiều Mặc ngồi xuống.
Diêu Cảnh ngồi ở ghế phụ phía trước mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, mặt không đổi sắc giả vờ như không thấy. Tài xế đạp ga, khởi động xe.
Chạy được mười phút, Diệp Cố phát hiện hướng bọn họ đi không phải tới Lục Thành như mọi lần, cũng không giống lối đi tới khu dân cư nào, trái lại đang thẳng tắp một đường chạy về phía trung tâm thành phố.
"Chút nữa tôi có một cuộc hẹn ăn uống." Kiều Mặc nói.
"Em đi cùng sao?" Diệp Cố hiếm khi thấy do dự, "Như vậy... không ổn lắm đâu?"
Hoàn Cầu ảnh thị chỉ là một phần trong số sản nghiệp đông đảo của Kiều Mặc. Cha mẹ Kiều Mặc đều có xuất thân hào môn, Hoàn Cầu là tập đoàn của mẹ hắn khi còn sống để lại, mà bên phía nhà nội còn có tập đoàn khổng lồ nhà họ Kiều cần hắn thừa kế.
Chẳng có bao nhiêu buổi tụ tập trong showbiz có khả năng mời Kiều Mặc tới, đa số đều là chuyện làm ăn, mà khi Kiều Mặc dự tiệc cũng chưa từng mang Diệp Cố theo cùng.
Kiều Mặc vừa nghe liền biết trong lòng Diệp Cố đang nghĩ gì, chỉ nói: "Không có gì không ổn cả, cũng không phải tiệc tùng quan trọng gì, đưa em đến gặp một người thôi."
Không ngờ Diệp Cố nghe thế càng căng thẳng hơn, suốt cả đường đi chỉ toàn vắt óc nghĩ xem hôm nay Kiều Mặc muốn dẫn cậu đi gặp ai, cậu vừa kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-ngay-ngay-deu-muon-nang-do-tinh-dich/2994704/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.