Sau khi chị Bạch đi, Diệp Cố hiếm khi đốt một điếu thuốc.
Cậu không nghiện thuốc, Kiều Mặc không thích mùi thuốc lá, cậu cũng không muốn để Kiều Mặc phải ngửi thấy mùi này, vậy nên từ lâu đã không hút nữa rồi. Hộp thuốc hôm nay là ở khách sạn bán, còn đắt gấp đôi so với bên ngoài.
Chỉ có khi chịu áp lực cực đại, cậu mới không nhịn được hút đôi ba điếu.
Lúc đối mặt với Kiều Mặc, Diệp Cố thật sự nghĩ rằng chỉ cần Kiều Mặc có thể bằng lòng cùng cậu ở bên nhau, chẳng sợ dục vọng khống chế của Kiều Mặc triệt để bùng phát mà nhốt cậu vào ngục giam, cậu cũng cam tâm tình nguyện.
Cho đến khi Kiều Mặc lui một bước, chấp nhận lấy thân phận người yêu ở cùng cậu, cậu lại bắt đầu tham lam nghĩ, nơi nào mới là điểm mấu chốt của Kiều Mặc đây?
Lòng tham không đáy đại khái chính là bản tính vĩnh viễn không thể thay đổi của con người.
Ban nãy cậu vừa nói với chị Bạch, nếu Kiều Mặc không thả cậu đi, cậu cũng không biết phải làm thế nào. Thực ra là cậu nói dối.
Cậu đã nghĩ tới vô số lần, nếu Kiều Mặc phản đối việc cậu độc lập ra ngoài mở phòng làm việc, nếu Kiều Mặc không muốn giải ước với cậu, cậu cuối cùng sẽ quyết định thế nào?
Câu trả lời mỗi lần đều giống nhau.
Cậu không thể khước từ Kiều Mặc.
Chỉ cần Kiều Mặc mở miệng, cậu mãi mãi không thể thốt ra một chữ "không".
Chẳng sợ có mất đi tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-ngay-ngay-deu-muon-nang-do-tinh-dich/2994683/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.