Edit: Nhất Thanh
Beta: Quả lê an tĩnh
Chương Hướng Duy ngủ một giấc rồi tỉnh giữa chừng lúc một giờ rưỡi.
Nằm một lát, cậu bò dậy khỏi giường, đi chân trần ra ngoài, lắc lư bước đi như ma chơi ở trên hành lang, miệng còn lẩm bẩm lảm nhảm gì đó.
Hoắc Kham nghe thấy tiếng động cũng ra ngoài, nhìn thấy khung cảnh như vậy đó.
"Duy Duy"
Chương Hướng Duy quay đầu, đôi mắt còn mê man trừng lớn.
Trong giọng nói Hoắc Kham lộ ra cảm giác lười biếng khi vừa mới rời giường: "Không ngủ mà chạy ra đây làm gì vậy?"
Nói xong thì nhìn xuống đôi chân trần dẫm trên sàn nhà của cậu.
Chương Hướng Duy rụt ngón chân lại: "Không ngủ được ạ"
Hoắc Kham cau mày: "Vào phòng lấy dép xỏ vào"
Chương Hướng Duy: "Dạ"
Một lát sau, đèn hành lang sáng lên.
Bàn nhỏ ở phía ghế sofa mọc ra thêm một cốc sữa bò, miệng chén còn lượn lờ một ít hơi nóng, mùi sữa nhàn nhạt lan tỏa trong không khí.
Chương Hướng Duy ngơ ngác nhìn cốc sữa, bỗng nhiên thở dài: "Haiz ''
Hoắc Kham: "..."
Hắn đặt tay lên bàn, hơi nghiêng người về phía trước, đầy hứng thú hỏi: "Sao vậy em?"
Chương Hướng Duy ấm ức nhìn hắn: "Em mơ thấy thầy"
Nói xong, sắc mặt Chương Hướng Duy cũng thay đổi, má nó, sao tui lại nói ra lời trong lòng của mình vậy?
Muốn chết quá.
Tui muốn chết quá, tui bị tiền đình mất.
Họng Chương Hướng Duy khô khốc, tim đập nhanh hơn, vừa yên lặng cầu nguyện rằng người đàn ông ngồi phía đối diện kia không nghe thấy lời mình nói.
Nhưng hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-ngay-hom-nay-cung-the-den/1286873/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.