Edit: Nhất Thanh
Beta: Quả lê an tĩnh
Có được không?
Đương nhiên là được ạ! Được một trăm một triệu lần luôn!!!
Là Tân Ngu đó, là tâm huyết của Hoắc Kham đó, sau lưng hắn là một mạng lưới quan hệ rộng không tưởng, cũng là một chuỗi tài nguyên nhìn không thấu.
Chương Hướng Duy cảm thấy pháo hoa đang nổ ầm ầm bên tai, khiến đầu cậu ong ong: "Em có thể ạ?"
Hoắc Kham nói: "Em muốn, là được"
Pháo hoa bên tai như nổ thành từng đóa từng đóa trong trước mắt Chương Hướng Duy: "Vì sao ạ?"
Hoắc Kham dù đang bận rộn nhưng vẫn ung dung hỏi ngược lại: "Duy Duy cảm thấy vì sao?"
Chương Hướng Duy đối diện với đôi mắt đào hoa chứa đựng thâm tình của người đàn ông đang chăm chú nhìn mình, trong nháy mắt đó, cậu ngửi thấy hương thơm bay ra từ trong cạm bẫy, mê hoặc tâm trí cậu.
Cậu phảng phất nghe thấy âm thanh bên tai đang nói với cậu, nhảy xuống đi, nhảy xuống, nhảy đi nào, nhảy đi nhảy đi.
Ngay khoảnh khắc bị đầu độc chuẩn bị dẫm vào cấm khu, Chương Hướng Duy tỉnh táo lại.
"Không biết ạ"
Chương Hướng Duy cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Em không biết, thầy Hoắc có thể nói cho em biết được không ạ?"
Đôi mắt đang giương lên của Hoắc Kham giật giật, đúng là bé ngoan không dễ bị lừa gạt như vẻ bề ngoài của cậu, thế mà có thể bình tĩnh lại ngay tại thời khắc sống còn.
Thậm chí còn đá quả bóng ngược lại cho hắn, đúng là một nhóc con ranh mãnh.
"Ký với em đương nhiên là có lí do"
Hoắc Kham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-ngay-hom-nay-cung-the-den/1286864/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.