Bạc Ngôn vừa diễn xong, cảnh này cũng lập tức kết thúc.
Cắt
Cùng với tiếng hô của đạo diễn, khung cảnh trường quay vốn đang yên tĩnh bây giờ bắt đầu trở nên sôi nổi. Đạo diễn tiến đến gật đầu: “Thầy Bạc, ánh mắt cuối cùng của cậu thật sự rất tốt, cảm xúc chần chừ đó không hề sai.”
Bạc Ngôn thu lại ánh mắt, trong mắt thâm trầm vừa rồi còn đọng lại những tình cảm phức tạp, dường như theo cái rũ mắt của anh, toàn bộ đều biến mất.
Sau đó, khỏe môi anh hơi cong lên: “Cảm ơn.”
Mặc dù là đang cười, nhưng trong giọng điệu của anh không nghe ra được sự vui sướng hay là khiêm tốn, trái lại còn có một chút hụt hang. Ngay khi ạnh vừa thu lại ánh mắt, Hạ Tư Vũ vốn dĩ vẫn đứng im ở đó, tầm mắt lập tức bị đứt đoạn.
Ngụy Tĩnh Tĩnh đứng bên cạnh, vẫn luôn luôn chú ý từng động thái của cô, nhìn thấy cô nhìn chằm chằm về hướng Bạc Ngôn, còn tưởng rằng cô không nhịn được mà muốn làm bậy, lập tức chạy đến năm lấy cánh tay của cô
Khi những đầu ngón tay của cô ấy chạm vào tay Hạ Tư Vũ, mới phát hiện tay Hạ Tư Vũ lạnh toát. Lại nhìn thoáng qua mặt của cô, vẻ mặt bình tĩnh, không có ý như tức giận xông lên muốn đánh nhau, chỉ là nhìn qua, có chút cảm giác cô đơn.
Ngụy Tĩnh Tĩnh theo cô ba năm, trong ba năm đó, Hạ Tư Vũ là dạng người cái gì cũng viết hết lên mặt, thích ai ghét ai, tất cả đều bộc lỗ rõ ra ngoài.
Ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-muon-o-nha-toi/213786/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.