Thấy sắc mặt Bùi Thâm sai sai, anh trai bên bất động sản viện cớ chạy lẹ, có lẽ hai người đang cạnh tranh với nhau, nghe nói giới giải trí lục đục ghê lắm.
"Vịt của bạn?"
"Rảnh thì giới thiệu?"
"Bạn bận?"
Từng câu Bùi Thâm nói ra là đầu Thiệu Liên thấp đi, nếu bây giờ cậu ở dạng vịt, chắc đầu đã sớm chôn luôn xuống đất rồi.
Đầu người quá lớn, không dễ chôn.
"Lần trước lúc tôi gõ cửa, cậu đã biết là tôi đúng không?"
"Lúc tôi add Wechat cậu, cậu cố tình từ chối."
Trong lòng cậu, có phải tôi còn không phải bạn của cậu hay không?
Câu cuối cùng, Bùi Thâm không dám hỏi.
Hắn sợ Thiệu Liên gật đầu.
Rõ ràng rất tức giận nhưng khi nhìn thấy Thiệu Liên cúi gằm mặt, tay chân luống cuống thì hắn lại không đành lòng. Dưới đủ thứ cảm xúc khác nhau, Bùi Thâm quyết định xoay người đi.
"Anh Bùi." Thấy hắn muốn đi, Thiệu Liên vội vàng đứng dậy, đáng thương bám theo: "Tôi không cố ý."
Hu hu hu, cậu biết rồi, một lời nói dối cần rất nhiều lời nói dối khác để che đậy.
"Vậy tại sao, cậu nói đi tôi nghe."
"Tôi....vì tôi...."
Thấy cậu ấp úng, Bùi Thâm lại cảm thấy mình quá hùng hổ đáng sợ. Có lẽ hắn cũng chỉ là người ngoài trong lòng Thiệu Liên, biết câu trả lời đâu có tác dụng chi.
"Được rồi, cậu không cần giải thích."
Nói xong thì quay lưng đi.
Hắn sợ chần chờ thêm một lát, mình lại vòi Thiệu Liên cho bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-muon-nuoi-vit/2696981/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.