🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Một tuần gần đây, Trần Dao Dao ở đoàn phim cực kỳ vui sướng.Tuy rằng không được làm đại ngôn cho hãng nước hoa quốc tế kia, nhưng một nhãn hàng rượu vang đỏ nổi tiếng trong nước mấy ngày trước đã liên hệ với cô.
Rượu vang đỏ tuy không nổi tiếng bằng hãng nước hoa ngoại quốc kia, nhưng Trần Dao Dao nghe nói cái quảng cáo này đã đặt trước để quảng bá ở một gameshow nào đấy, nếu cô là đại ngôn, về sau ở trước mặt người xem khẳng định là đủ quen mặt Trần Dao Dao cô rồi.
Tâm tình Trần Dao Dao vui sướng,lúc nói chuyện cùng trợ lý Tiểu Văn, thanh âm khó mà nhu hòa hơn rất nhiều, "Hôm nay chị có mấy cảnh diễn?"
Tiểu Văn nhanh chóng mở di động ra xem xét bản ghi nhớ, "Sớm định là ba cảnh, nhưng là bởi vì......"Tiểu Văn liếc mắt nhìn thần sắc Trần Dao Dao, khẩn trương hề hề mà nói, "Bởi vì Ôn Ninh buổi chiều quay về đoàn phim,những cảnh quay lúc trước chưa quay phải nhanh chóng bù vào, cho nên Lâm đạo nói buổi tối có chị có hai cảnh quay cùng cô ấy."
Tiểu Văn cho rằng nghệ sĩ nhà mình nghe thấy cái tên này sẽ nổi trận lôi đình, nhưng ngoài dự đoán chính là, biểu hiện của Trần Dao Dao lại tương đối bình tĩnh.
Trần Dao Dao giơ di động lên chụp mặt mình,nháy một phát là hơn mười tấm ảnh, không để ý lắm nói, "Đúng không?Bất quá là chân cô ta bị pha lê cắm trúng,lại có thể quang minh chính đại mà ở khách sạn nằm hai tuần,có hậu đài chính là không giống nhau nha."
Trần Dao Dao sau một hồi trào phúng xong, từ hơn mười bức ảnh chọn ra một tấm đẹp nhất,chỉnh sửa vài lần,rồi dùng di động phát một cái Weibo.
Trần Dao Dao v: Dậy sớm vất vả cần cù công tác một ngày, chưa kịp hóa trang gì hết, hy vọng fans của ta sẽ không ghét bỏ ta nga [ ngáp ][ ngáp ]
Tiểu Văn lướt qua tấm ảnh chụp ――Cả khuôn mặt trừ bỏ không có son môi, phấn mắt phấn nền đều đủ cả, nhân viên trang điểm đúng là điêu luyện.Này thật đúng là đem võng hữu trở thành người mù rồi.Đương nhiên, những lời này Tiểu Văn cũng chỉ dám ở trong lòng yên lặng mà nói thầm, nếu mà ở trước mặt Trần Dao Dao làm trò mà nói ra, kia không khác nào là tự tìm đường chết.
Tiểu Văn đem tự thấy rất thấp, cung kính hỏi, "Dao Dao tỷ,chị còn có cái gì phân phó không?"
"Không có gì. Chị ngủ một lát, chờ tí nữa thì gọi chị dậy." Trần Dao Dao đeo kính râm lên, che lại mắt mình rồi dựa vào trên xe.Nhưng cô không thật sự ngủ.
Thời điểm nhắm hai mắt lại, trong lòng cô không tiếng động mà thở dài. Cô cảm thấy rất là đáng tiếc, không đến hai tuần là Ôn Ninh có thể quay lại đoàn phim, xem ra bị thương còn chưa phải thực sự nghiêm trọng.Nếu lúc ấy cô bỏ đinh sắt vào thì tốt rồi.Rốt cuộc vẫn là lần đầu tiên làm ra loại sự tình này, lá gan không lớn, kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, cô có cần phải sợ cái vì đâu?Nơi đó không có máy theo dõi, cô lúc ấy cũng đã mang bao tay cao su dùng một lần, chắc chắn vân tay không có lưu lại,bất luận là ai đều không thể xác định chuyện này là do cô làm.
Hai tuần là thật sự rất ít, nếu có thể làm cho chân của Ôn Ninh cả đời đều không đi được nữa mới thật sự là tốt.Trần Dao Dao có chút ác độc, lại rất vui sướng mà suy nghĩ.
- -------------------------------------
Lúc quay xong hai cảnh diễn được nghỉ ngơi, Trần Dao Dao đem di đọng từ nhỏ của mình cất gọn vào túi xách.
"Dao Dao tỷ, Vương tỷ nửa giờ trước vừa gọi điện thoại đến tìm chị, muốn chị rảnh thì nhất định phải gọi cho chị ấy."
Trần Dao Dao tùy ý mà "Ừ" một tiếng, không nhanh không chậm cầm lấy chai nước khoáng uống mấy ngụm.Lúc buông bình nước, Trần Dao Dao còn bắt hai chân chéo, không chút để ý mà lướt Weibo mười phút
Tiểu Văn thấy thế, trong lòng gấp đến độ bốc hỏa.Cộng cả thời gian nghỉ ngơi đã là hai mươi phút, lần này nếu bỏ lỡ lại phải đợi một giờ, đến lúc đó vương tỷ phát hỏa tao thì người chịu tội vẫn là Tiểu Văn cô.
Giọng nói của Tiểu Văn nôn nóng nhắc nhở Trần Dao Dao, "Vương tỷ nói có việc khẩn cấp muốn nói cùng chị, Dao Dao tỷ,chị xem...... Có phải hay không hiện tại nên gọi điện cho chị ấy?"
"Trong lòng chị tự khắc hiểu rõ, em thúc giục làm cái gì!"Trần Dao Dao không kiên nhẫn mà xem thường Tiểu Văn, ngón tay nặng nề ấn út quay số trên điện thoại.
Trong khoảng thời gian này, Trần Dao Dao đối với người đại diện Vương Tiếu của mình kỳ thật là rất bất mãn.Vương Tiếu gần đây mang theo nghệ sĩ mới, mới xuất đạo không lâu, dựa một bộ phim thanh xuân vườn trường mà nổi lên.Có lẽ Vương Tiếu cảm thấy nghệ sĩ mới này rất có tài nên đem trọng tâm công tác đều chuyển dời đến trên người tiểu nghệ sĩ này.
Mà nghệ sĩ mới này Trần Dao Dao đã gặp qua, diện mạo quê mùa rất xứng với dáng người,nếu cho cô ta xách giày cũng đều không xứng, thế nên đành cho cô ta diễn vai nữ sinh thanh xuân ngốc bạch đi.
"Đô đô ――", điện thoại chuyển sang cuộc gọi.
"Tôi nói cho cô biết, đại ngôn quảng cáo rượu vang kia có biến rồi. Bên kia lão tổng đột nhiên nói muốn thay đổi người, Trần Dao Dao cô gần đây có đắc tội với người nào không?"Vương Tiếu đổ ập xuống một câu làm Trần Dao Dao ngây ngốc nửa ngày, kinh ngạc hỏi, "Vương tỷ,chị nói cái gì?! Quảng cáo kia không phải tuần sau chúng ta sẽ kí hợp đồng sao?"
"Bọn họ trực tiếp nói cho tôi, nói không muốn dùng nữ nghệ sĩ nữa. Không chỉ là đại ngôn quảng cáo rượu vang đỏ, những cái quảng cáo khác hiện tại đều không có tin tức. Trần Dao Dao chính cô nên ngẫm lại, rốt cuộc là đã làm ra cái trò gì để vịt đã tới tay còn cất lông cánh lên bỏ chạy?!"Vương Tiếu thái độ không hề tốt chút nào, lời nói càng ngày càng kịch liệt chua ngoa, nửa phần tình cảm đều không có.
Vương Tiếu đồng thời mang theo vài nghệ sĩ, Trần Dao Dao là bị Vương Tiếu nhìn trúng cái tướng mạo xuất chúng, nhưng cố tình là người không thể nào dùng được, sống sờ sờ mà đem món đồ tốt đập đến nát nhừ.
Điện thoại cắt đứt.
Trần Dao Dao không chịu tin, thất hồn lạc phách mà ngồi yên ở trên ghế, thẳng đến khi người phụ trách lại đây kêu mà người cũng không có phản ứng.
Là Ôn Ninh! Nhất định là cô ta giở trò quỷ!
Cái suy đoán này liền nổi lên trong lòng, theo thời gian chuyển dời, càng ngày càng xác định.
Kết thúc một ngày quay, Trần Dao Dao liền nổi giận đùng đùng mà xông vào phòng hóa trang của Ôn Ninh, tính toán tìm cô ta tính sổ.
"Bang" một tiếng, cửa bị đóng lại thật mạnh.
"Ôn Ninh, cô,cái tiện nhân này! Đúng là đồ kỹ nữ không biết xấu hổ!"Trần Dao Dao mày liễu dựng ngược, nổi điên chửi ầm lên, hoàn toàn không màng cái hình tượng điềm đạm mỹ nhân mà ngày thường cố tình xây dựng lên, "Cái đại ngôn quảng cáo kia của tôi, còn có bộ điện ảnh của Phùng đạo có phải hay không tất cả đều là cô giở trò quỷ!"
Mấy chuyên viên trang điểm cùng tạo hình sư bị trận đại thế của Trần Dao Dao dọa ngốc,đứng tại chỗ nửa ngày,đến một cử động cũng không dám.
Lộ Lộ chịu không nổi cô ta giương oai như vậy, dẫn đầu đứng ra, ở trước người Ôn Ninh che chắn, "Trần Dao Dao,cô có bệnh liền đi uống thuốc đi, tới nơi này phát điên cái gì?!"
"Cô bất quá chỉ là một tiểu trợ lý, còn dám nói chuyện với tôi như vậy?"Trần Dao Dao khinh thường mà xì một tiếng khinh miệt, ánh mắt đảo qua, rơi xuống một ly trà trên bàn, không chút nào do dự cầm lên hướng tới trên mặt Lộ Lộ mà hất.
"A!" Lộ Lộ không phòng bị mà bị bát nước hắt vào mặt, nước trà theo gương mặt cô nàng đi xuống.
Ôn Ninh vội vàng đứng lên, xem kỹ mặt trợ lý. May mà chén nước trà kia đã rót ra khá lâu, đã hoàn toàn không còn nóng.Thấy không có việc gì, Ôn Ninh mới an tâm hơi chút.
"Mọi người ra ngoài trước đi." Ôn Ninh nhìn nhân viên công tác nói, lại ôn nhu đối với Lộ Lộ: "Em đi rửa lại cái mặt, cũng thay luôn quần áo đi."
Lộ Lộ dùng tay lau mặt, trên mặt ướt sũng, "Không được! Em đi ra ngoài thì nữ nhân này lại nổi điên khi dễ chị thì làm sao bây giờ?"
Ôn Ninh thái độ càng thêm kiên quyết, "Không có việc gì, một mình chị ứng phó được. Thời tiết lạnh, đừng để bị cảm."
Chờ mọi người rời khỏi đây, Ôn Ninh mắt lạnh nhìn Trần Dao Dao, "Trần Dao Dao, tôi cảnh cáo cô, cô không được quá đáng. Cô cho rằng cô làm những chuyện gì thì tôi không biết sao?"
Thần sắc Trần Dao Dao khẽ biến, ngữ khí càng thêm hung ác, ánh mắt nhìn Ôn Ninh giống như muốn ăn tươi nuốt sống, nghiến răng nghiến lợi, "Tôi không hiểu cô đang nói cái gì?"
Ôn Ninh không chút nào sợ hãi mà nhìn thẳng "Pha lên xuất hiện trong giày của tôi, cô dám nói là không phải do cô bỏ vào?"
"Dựa vào cái gì lại nói là tôi làm? Cô có chứng cứ sao? Cô lại như vậy bôi nhọ tôi, tôi có thể kiện cô tội phỉ báng!"Đôi mắt Trầb Dao Dao liều mạng mà trừng mắt Ôn Ninh.
Thừa dịp cô không có phòng bị, Trần Dao Dao vung tay một phát, dùng mười phần sức lực, hung hăng mà tát lên mặt cô.Chỉ là tay còn chưa có rơi xuống, cổ tay Trần Dao Dao đã bị một người khác gắt gao nắm lấy, bàn tay kia cuối cùng treo ở giữa không trung.
Người nọ nắm chặt, sức lực càng lúc càng lớn,Trần Dao Dao đau đến kêu lên tiếng.
Lúc Trần Dao Dao đang liều mạng giãy giụa, nam nhân bỗng dưng buông lỏng tay, chân đột nhiên mất chỗ dựa, nặng nề mà ngã ngồi ở trên mặt đất.
Nhìn thấy người vừa xuất hiện, sắc mặt Trần Dao Dao trắng bệch, oán hận mà mở miệng, "Chu Trạch Diễn,anh như vậy lại che chở cho cô ta, anh biết cô là dựa vào cái gì để nổi tiếng không?! Anh có biết vì cái gì nà cô ta vừa xuất đạo đã có thể nhẹ nhàng đạt được những tài nguyên của người khác không?"Trần Dao Dao chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, bên môi gợi lên một mạt cười châm chọc.
Cô ta ngẩng đầu nhìn Chu Trạch Diễn, trong ánh mắt mang theo ý cười nhạo.
"Đàn ông các người thật nông cạn, luôn dễ dàng bị dáng vẻ bề ngoài mê hoặc. Anh xem gương mặt kia nhìn cỡ nào thanh thuần, cỡ nào phúc hậu lại vô hại, kỳ thật cũng không biết đã ngủ qua với bao nhiêu lão bản có tiền!"
"Cô đừng tự dùng thân mình mà suy đoán hành vi của người khác, bản thân cô đã rất buồn vười rồi." Đôi mắt Chu Trạch Diễn đen ngàu, ngữ khí lạnh đến tựa như sương đóng thành băng trong đông.
"Cô cảm thấy kế hoạch của mình thiên y vô phùng,việc đã làm thì có thể giấu diếm được mọi người sao?Cô thật sự làm rất cẩn thận, chọn được một góc chết, trên pha lê cũng không dính dấu vân tay. Chính là,thùng rác trong phòng cô lại xuất hiện bao tay cao su,điều đó đủ để thuyết minh cho vấn đề."
Trần Dao Dao như bị sét đánh, cả người lung lay vài cái, dựa vào ghế dựa bên cạnh mới miễn cưỡng đứng lại.
Chu Trạch Diễn xem cũng chưa nhiều liếc nhìn một cái, kéo Ôn Ninh đi ra ngoài.
Đi vào phòng nghỉ, anh giữ cửa nhẹ nhàng mà đóng lại.
Trong phòng thực an tĩnh.
Ôn Ninh nhìn thần sắc Chu Trạch Diễn thâm trầm, nhẹ nhấp môi một chút, cô ngẩng đầu nhìn anh, đột nhiên nhỏ giọng mà nói với anh ba chữ.
"Anh đừng tin."Mắt cô không chớp, con ngươi đen đến tỏa sáng, ngữ khí trịnh trọng nghiêm túc.
Chu Trạch Diễn còn đắm chìm trong tức giận,thế nên trong mắt hiện ra một chút nghi hoặc, "Hử?"
"Tôi nói, anh không cần tin tưởng những gì Trần Dao Dao nói. Cô ta đều là nói bừa, tôi chưa từng làm những việc đó, anh không cần hiểu lầm."
Ôn Ninh hơi rũ khóe mắt, biểu tình thoạt nhìn thực ủy khuất. Cô cho rằng anh là tin Trần Dao Dao nói cho nên mới biểu hiện thâm trầm, sắc mặt mới có thể khó coi như vậy.
Chu Trạch Diễn trố mắt một giây, bất đắc dĩ mà liếc nhìn Ôn Ninh một cái, duỗi tay xoa xoa tóc cô, "Cô đang tưởng tôi nghĩ cái gì vậy?"
"Tôi cho rằng anh......"
"Tôi không có." Cô nói còn chưa dứt lời, anh liền trực tiếp chém đinh chặt sắt mà đánh gãy, "Tôi chưa bao giờ nghĩ cô là người như vậy."
"Nga......" hốc mắt Ôn Ninh có điểm đỏ, nhưng cô cảm thấy hiện tại nếu chính mình khóc thì quá mất mặt.
Cúi đầu đã lâu, chờ cho nước mắt toàn bộ bức trở về, Ôn Ninh mới hỏi Chu Trạch Diễn, "Cái đại ngôn kia của Trần Dao Dao cùng bộ điện ảnh là như thế nào?"
Cô biết rõ ràng pha lê là do Trần Dao Dao bỏ vào, nhưng cô còn chưa có đem chuyện này nói với Hoắc Minh.Hoắc Minh vốn dĩ không muốn nàng vào giới giải trí, nếu như biết cô gặp loại sự tình này, rất có khả năng là cô sẽ không được đóng phim nữa.
"Là tôi làm." Chu Trạch Diễn thản nhiên thừa nhận.
"Đạo diễn bộ điện ảnh kia tìm tôi diễn nam chính, tôi đáp ứng, chẳng qua tôi có nói là không muốn cùng nữ nghệ sĩ tâm tư ác độc, phẩm hạnh không hợp hợp tác thôi.Đến nỗi cái rượu vang đỏ kia, tôi cùng tổng tài công ty bọn họ từ nhỏ đã là bạn. Bởi vì chứng cứ thiếu thốn, cho nên hiện tại chúng ta có báo nguy, chỉ sợ cũng rất khó có được kết quả vừa ý."Lông mày anh nhăn lại, trên mặt bao trùm một tầng sắc tối tăm. Anh cho rằng trừng phạt như vậy đối với Trần Dao Dao không đủ.
"Chu Trạch Diễn." Ôn Ninh ngẩng đầu lên thật lâu nhìn chăm chú anh, thật vất vả mới có đủ dũng khí kêu ra tên của anh.
Cô ẩn ẩn chờ mong, trong lòng lại thực bất an, đồng tử lập loè sáng rực như là từng cụm lửa nhảy lên, "Tôi muốn hỏi, anh có phải hay không......"
Bốn mắt nhìn nhau, Trần Hạo trực tiếp đẩy cửa vào, thanh âm lảnh lót mà nói, "Diễn ca, em tìm anh hơn nửa ngày!"
Trần Hại nhìn thấy Ôn Ninh, tạm dừng trong chốc lát, hưng phấn mà nói, "Ninh Ninh tỷ, chị cũng ở đây a, vừa lúc Lâm đạo có tìm chị."
Ôn Ninh tích góp dũng khí đã lâu bây giờ giống như khinh khí cầu bị chọc thủng, trong nháy mắt tan thành mây khói, "Anh có phải hay không thích tôi" câu này vốn dĩ đều phải buột miệng thốt ra, hiện tại lại toàn bộ nuốt vào trong bụng.
Ôn Ninh thu hồi tầm mắt đối diện với Chu Trạch Diễn, "Tôi đi trước đây."
"Cô vừa mới nói cái gì?" Chu Trạch Diễn ngăn cô lại.Trong lòng anh mơ hồ cảm thấy, cô muốn nói nhất định là một câu nói rất quan trọng.
"Tôi....." Ôn Ninh do dự một chút, nhìn nhìn Trần Hạo, cuối cùng vẫn là lắc đầu, cười nói, "Thôi bỏ đi, lần sau tôi hỏi lại anh sau."
Cửa phòng nghỉ bị cô nhẹ nhàng đóng lại, Chu Trạch Diễn lạnh như băng hỏi, "Cậu tìm tôi làm gì?"
"Cũng không phải chuyện đặc biệt quan trọng, chính là......"
Trần Hạo bị Chu Trạch Diễn nhìn chằm chằm đến cả người không được tự nhiên, lắp bắp nói: "Diễn ca, anh đừng, đừng nhìn em như vậy, nhân gia thấy sợ hãi."
"Chuyện gì, mau nói." Ngữ khí anh không tốt.
"Đoàn phim sắp đến lúc ăn cơm, em thấy anh liên tục một tuần đều ăn cùng một loại, liền muốn hỏi anh hôm nay muốn đổi một loại khác hay không."Trần Hạo hắc hắc cười hai tiếng, tiếp tục nói: "Thế nào, Diễn ca, anh có phải cảm thấy cái chức danh trợ lý đặc biệt này cực kỳ tri kỷ, làm cho anh có một loại xúc động muốn tăng tiền lương cho em."
Chu Trạch Diễn: "......"
Anh có điểm nghi hoặc, không hiểu lúc trước trợ lý của mình được tuyển vào như thế nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.