"Cái gì?" Vu Thần hỏi.
Hoắc Kỳ bắt chước giọng điệu lúc đó của anh: "Tôi mà thích loại người cậu ta ấy à? Tôi thích cậu ta thì tôi là con chó còn hơn!"
Anh khoanh tay nhìn Vu Thần: "Nào, "gâu" cho tôi nghe phát."
Vu Thần: . . . . .
Vu Thần cầm cuốn sách trên bàn lên muốn đánh anh một phát.
Này nhớ, tôi cũng cần mặt mũi đấy nhớ?
Hoắc Kỳ cười ha ha: "Thẹn quá hóa giận à?"
"Nếu ông không còn chuyện gì nữa thì phắn đi, đừng phiền tôi làm việc."
Hoắc Kỳ nghe vậy, nhìn anh với ánh mắt hình viên đạn: "Làm người ai lại làm thế."
"Tôi gọi bảo vệ lên hốt ông đi bây giờ." Vu Thần nói.
Hoắc Kỳ chịu thua, đành phải nghiêm túc nói: "Được rồi, nói chuyện đàng hoàng. Hồi trước chị dâu nói muốn đóng phim điện ảnh*, tôi theo yêu cầu cậu ấy chọn mấy bộ rồi, gửi qua email ông, tối về đưa cậu ấy nhìn thử."
(*Editor Annie: chỗ này mình để nguyên phim điện ảnh (chiếu rạp) để phân biệt với phim truyền hình (dài tập) nha. )
"Ok."
"Có hai bộ trọng điểm tôi đã đánh dấu. Một cái là của đạo diễn lớn, cái còn lại là kịch bản tốt, ông nói cậu ấy tập trung xem hai bộ này, thấy thích thì có thể chọn một bộ."
"Nghiêm túc vậy luôn à?"
"Nhảm nhí, vợ ông còn tính đóng bộ phim điện ảnh đầu tay là giành giải liền luôn, tôi có thể không nghiêm túc sao?"
Vu Thần không ngờ đây là ý của Lăng Thanh: "Tham vọng em ấy cũng lớn thật."
"Vậy mới xứng với ông."
"Nhưng có lẽ không khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1003040/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.