Vu Thần không trả lời, chỉ hơi ngẩng đầu lên hôn hắn một cái.
Nhưng Lăng Thanh không muốn cái hôn này của anh, cái hắn muốn là một đáp án chân chính.
"Anh có thích em không?" Hắn tiếp tục hỏi.
"Vậy em thích anh không?" Vu Thần hỏi lại hắn.
Lăng Thanh nói: "Anh nói trước, anh nói thích em trước đã!"
Vu Thần không trả lời.
Lăng Thanh đột nhiên có chút khó chịu.
Hắn đưa tay áp lên trước ngực Vu Thần, khẽ nói: "Cá Nhỏ, anh nói thích em đi."
Vu Thần nắm lấy đôi tay đang đè trước trái tim mình, nói: "Ngủ đi."
Anh hôn lên bàn tay thon thả của hắn, lại hôn lên khuôn mặt đó từng chút từng chút một: "Khuya rồi."
Lăng Thanh ở khoảnh khắc này, trong lòng bất an mất mát.
Hắn dựa vào ngực Vu Thần, bàn tay vốn có thể cảm nhận được nhịp tim của anh, bây giờ đã bị anh nắm lấy, Lăng Thanh không thể nghe được tần suất tim đập trong lồng ngực ấm áp đó nữa.
Tựa như, cảm giác an toàn và đáng tin kia, trong phút chốc, im lặng mà biến mất.
"Cá Nhỏ, nếu anh không yêu em, không thương em trước, không nói với em rằng anh cần em, thật sự rất cần em, thì em sẽ không yêu anh đâu." Lăng Thanh nghe được, chính bản thân đã nói ra lời trong lòng.
Thành thật, thẳng thắn, nhưng lại không có chút tình cảm nào.
"Có lẽ anh nghĩ điều này rất không công bằng, nhưng em chính là như thế. Nếu anh nghĩ, muốn chờ em yêu anh, muốn em nói em yêu anh trước, vậy xin lỗi, anh không đợi được đâu."
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1003011/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.