"Tất nhiên là anh đã gặp cậu ta rồi, phải biết cậu ta là người như thế nào mới có thể giúp em đưa ra được quyết định tốt nhất chứ?"
"Nếu đối phương không tốt, làm sao anh dám đổi em về, anh cứu em tránh vỏ dưa để gặp vỏ dừa à*?"
(Nguyên văn: 刚出虎穴再入狼窟 - vừa ra khỏi hang cọp, thì rơi vào hang sói.)
Lăng Bạch không nói gì.
Lăng Thanh thay cậu quyết định: "Cứ như vậy đi. Mấy ngày tới anh sẽ dành thời gian đi nói rõ chuyện năm đó với cậu nhóc kia, rồi mang em đi gặp cậu ấy, hai người nói chuyện tâm sự gì đi, sau đó lại đổi ai về nhà nấy."
"Em yên tâm, đổi em về không phải là cả nhà bỏ mặc em, nếu em muốn thì em vẫn có thể thỉnh thoảng về thăm nhà, chỉ có điều em không được khi dễ đứa nhỏ kia, hiểu chưa?"
"Nhất định phải đổi lại sao?" Lăng Bạch vẫn có chút kháng cự: "Không còn cách nào khác hả anh?"
"Em không nghe anh nói à?" Lăng Thanh hỏi: "Nếu em không muốn, anh cũng không ép, nhưng từ nay về sau em phải tự xử lý chuyện của mình."
Lăng Bạch nghe vậy, vội vàng lại nắm chặt hắn: "Em đâu có nói là không nghe anh, chỉ là không yên tâm lắm thôi."
"Tâm em có bao giờ yên." Lăng Thanh mỉa mai: "Cái đầu nhỏ này của em gặp chuyện hơi phức tạp liền đứng máy, vậy thì làm sao mà yên tâm được?"
Lăng Bạch: . . . .
Lăng Bạch cảm thấy Lăng Thanh lại bắt đầu pua* cậu!
(pua: nghĩa gần giống như bắt nạt, cà khịa)
Anh cậu cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1003006/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.