Chương trước
Chương sau
Lăng Thanh:...
Quả nhiên, đối phương cũng không nguyện ý cho chính mình mặt mũi.
Có thể hiểu được, cũng có thể tiếp thu.
Lăng Thanh rất không tình nguyện nở nụ cười, tùy ý để chuyên gia trang điểm.
Cổ trang tạo hình đều tương đối tốn thời gian, cho dù là của nam cũng giống như vậy.
Đợi đến khi Lăng Thanh làm xong tạo hình, cũng đã 3 giờ.
Tổ đạo diễn nhân viên công tác đã sớm chuẩn bị đạo cụ xong.
Tiểu Lưu thấy trong thời gian ngắn không thể quay được, nói Lăng Thanh: "Lăng ca, vừa vặn anh bây giờ đổi xong quần áo cũng trang điểm xong, em chụp cho anh vài tấm ảnh, anh đăng weibo đi."
"Được." Lăng Thanh đồng ý.
Tiểu Lưu lấy điện thoại di động ra bắt đầu chụp ảnh, một lúc sau edit lại ảnh rồi chuyển cho hắn.
Lăng Thanh mở ra tin nhắn vừa nhìn, trầm mặc.
Tiểu Lưu thấy hắn không nói lời nào, hỏi, "Em chụp không tốt sao?"
Lăng Thanh nhìn cậu, cười nói, "Cậu nhất định là cái thẳng nam, không có chút nào Schrodinger*."
(* Hẳn mọi người quen vs con mèo này đi. ⟵(o_O) Ai không biết thì gg tài trợ cung cấp kiến thức đã sẵn sàng. Tui không biết giải thích sao cho MN hiểu hết được á)
Tiểu Lưu:????
Cho nên mới có thể chụp ra một bức ảnh cứng nhắc như thế.
Lăng Thanh nhìn bốn phía một chút, thấy cách đó không xa có một nữ diễn viên đã sớm trang điểm xong đang cúi đầu xem kịch bản.
Trong phim nữ chủ nữ nhị nữ tam hắn cũng đã thấy, cái khác hơi hơi có chút nổi tiếng diễn viên cũng là lúc đi vào tổ xem tư liệu Vân Hà đưa.
Điều này cũng nói rõ, nữ diễn viên thập phần xa lạ, hoặc là diễn viên quần chúng, hoặc là phiên 18 có phần diễn rất ít.
"Đi." Lăng Thanh nhìn Tiểu Lưu liếc mắt một cái, "Tìm một người dạy cậu chụp ảnh."
Tiểu Lưu một mặt ép mộng, cùng hắn đi tới cách đó không xa nữ diễn viên bên người.
Lý Thải Vi đang xem kịch bản, đột nhiên nghe đến bên người truyền đến một âm thanh ôn nhuận, "Muội muội, có thể giúp tôi một chuyện sao? Cám ơn."
Lý Thải Vi kinh ngạc ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện, bọn họ bộ phim này nam chủ không biết vì cái gì đi tới bên cạnh mình.
Cô đối với Lăng Thanh cái này nam chủ là rất ước ao, không vì cái gì khác, cũng bởi vì đối phương có thể diễn nam chủ.
Nhưng là cô cũng biết, người có bối cảnh là ít, càng nhiều hơn chính là một người không có bối cảnh gì như cô.
Cho nên cô thì cũng chẳng có gì đố kị tâm lý, chỉ cảm thấy đối phương thật sự là rất may mắn.
"Có việc gì ạ?" Cô nhỏ giọng hỏi.
Lăng Thanh cười cười, ôn thanh nói, "Có thể giúp tôi chụp hình sao?"
Hắn nói rất thành khẩn, "Tôi nghĩ muốn chụp một tấm hình đăng weibo, nhưng là cô cũng biết, chúng tôi đàn ông chụp ảnh trình độ không bằng phụ nữ các cô tốt, cho nên tôi nghĩ làm phiền cô giúp tôi chụp một tấm, cám ơn cô."
Lý Thải Vi nghe vậy, ngược lại là nở nụ cười.
Đây là lời nói thật, đại đa số thời điểm, phụ nữ không dám nhìn trình độ chụp ảnh của đàn ông.
Đối với đàn ông mà nói, tựa hồ bức ảnh chỉ cần đem người chụp toàn bộ là tốt lắm rồi, không chút nào hiểu phụ nữ lưu ý góc độ, ý cảnh, mặt cùng vóc người.
Cho nên Lý Thải Vi rất sảng khoái đáp ứng, "Được."
Cô lấy điện thoại di động của chính mình, nhắm ngay Lăng Thanh.
Lăng Thanh thấy vậy, trong nháy mắt thay đổi cái thần sắc, bộ dạng phục tùng cụp mắt, trong mắt nhiều hơn ba phần ôn nhu, trong tay quạt xếp nhẹ nhàng, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.
Lý Thải Vi nhìn hắn trong nháy mắt phảng phất biến thành người khác, bất giác có chút thất thần, kinh ngạc nhìn hắn, việc chụp ảnh đều quên mất.
Vẫn là Tiểu Lưu nhắc nhở, "Muội muội, cô vẫn lên chụp đi."
Lý Thải Vi mới nhớ tới, lấy điện thoại di động, cho hắn chụp vài tấm.
Cô từ góc độ khác nhau chụp hắn tư thế này cùng thần sắc, nhìn hồi lâu, cũng không thấy cái nào càng đẹp mắt, đơn giản cầm điện thoại di động lên đi tới Lăng Thanh trước mặt.
Hỏi, "Ca ca anh yêu thích tấm ảnh nào không? Hoặc là tôi tất cả đều chuyển hết cho anh đi."
Lăng Thanh hỏi cô, "Cô yêu thích tấm nào."
Lý Thải Vi nhíu nhíu mày, "Tôi cảm thấy đều rất đẹp, ca ca dung mạo anh dễ nhìn, vài tấm này cũng không tệ."
"Vậy cô chuyển cho tôi đi."
Hắn nói, cùng Lý Thải Vi thêm bạn bè, tiếp thu hình của cô.
"Cám ơn em gái, tên gì? Sau này nếu như đóng phim gặp phải chuyện gì, có thể tới tìm tôi."
Lý Thải Vi vội vàng nói, "Tôi tên Lý Thải Vi, đóng vai Giang Duyệt."
Lăng Thanh gật gật đầu, "Tôi biết rồi."
Làm nam chủ, Hạ Triều Dương hoa đào tự nhiên sẽ không ít, ngoại trừ nữ chủ cái này vị hôn thê, còn có mấy nữ nhân đối với hắn để tâm.
Giang Duyệt chính là một số trong đó.
Chỉ là Giang Duyệt đóa tiểu hoa đào này nở nhanh, tàn cũng nhanh, phần diễn cũng không nhiều.
Cho nên Lý Thải Vi vai này, tự nhiên cũng không phải cái gì gọi tên nữ minh tinh.
Bất quá Lăng Thanh cảm thấy cô gái còn thật đáng yêu, lớn lên vui vẻ, người cũng đơn thuần, bởi vậy khích lệ nói, "Giang Duyệt tính cách thiết lập không sai, cố gắng lên."
"Ừ, tôi hiểu rồi." Lý Thải Vi vui vẻ nói.
Lăng Thanh lại cùng cô hàn huyên một lúc, nghe đến đạo diễn gọi mình, lúc này mới tạm thời tạm biệt cô, hướng đạo diễn đi đến.
Lý Thải Vi thấy hắn đi, lập tức mở ra group nhắn tin.
Thải Vi: A a a a, tôi mới vừa cùng chúng ta bộ phim nam chủ nói chuyện!
Thải Vi: Hắn thật sự cực kỳ soái! Tính khí cũng rất tốt, đặc biệt ôn nhu!!
Thải Vi: Khó trách công ty hắn nâng hắn, tôi là ông chủ tôi cũng nâng hắn, anh anh anh!
Hạ Tuyết Thiên: Có đẹp trai như vậy?
Thải Vi: Đặc biệt soái! So với Trần Hồng Minh soái hơn nhiều!
Cà phê a di: Hắn làm sao đột nhiên nói chuyện cùng cô? Coi trọng cô à Tiểu Vi Vi?
Sơ Tình: Chúng ta Tiểu Vi Vi rốt cục muốn hồng sao?
Thải Vi: Không phải, là hắn bảo tôi giúp hắn chụp ảnh, hắn và trợ lý đều là đàn ông, bọn họ chụp ảnh các người cũng biết, thẳng nam thẩm mỹ, cho nên hắn mới tới tìm tôi hỗ trợ.
Hạ Tuyết Thiên: Có ảnh cô không nói sớm, thả!
Thải Vi: [ tranh ảnh ][ tranh ảnh ][ tranh ảnh ]
Thải Vi: Có phải là rất tuấn tú!
Sơ Tình: Trời đất ơi, tôi chết!!! Này hoàn toàn là trong mộng của tôi tình nhân tướng mạo!
Trà xanh a di: Khí chất này cũng quá tốt rồi đi, Tiểu Vi Vi cô có phải edit? Hắn đây là sinh đồ sao?
Kẹo bông: Nam nhân này tôi có thể, hai phút, tôi muốn hắn toàn bộ tư liệu.
Thải Vi: Không có tư liệu nha, người mới, mới xuất đạo, cô liền liếm nhan là tốt rồi.
Hạ Tuyết Thiên: Con m* nó ai là fan liếm nhan, sắc đẹp này, hắn không hồng quả thực thiên lý khó chứa, Tiểu Vi Vi cho tôi hậu viên hội của hắn, lão nương muốn ra núi, hắn sau này sẽ là idol của tôi!
Một bên khác, đạo diễn cùng Lăng Thanh đơn giản nói một chút cảnh đầu diễn, cũng rất kiên trì chỉ cho hắn vị trí đi đứng cùng máy quay.
"Trước đây cậu không diễn qua vai nào, cho nên phải chú ý, nhất định không thể đi ra ngoài ống kính, cứ dựa theo lời tôi mới vừa dạy cậu đi, hiểu chưa?"
"Rõ ràng." Lăng Thanh nói.
Đạo diễn còn là không quá yên tâm, dặn dò nhiều lần, lúc này mới thả hắn đi bên cạnh nghỉ ngơi, "Nửa giờ sau, bắt đầu diễn."
Lăng Thanh gật đầu, sau đó hắn liền thấy đạo diễn kêu Tần Nhạn Dư lại đây, bắt đầu giảng diễn.
Lăng Thanh đối Tần Nhạn Dư không có hứng thú gì, cho nên từ trong túi lấy điện thoại di động ra, bắt đầu đăng weibo.
Lăng Thanh V: Trận đầu diễn, cố lên! ps: Bức ảnh là bảo cùng đoàn kịch tiểu muội muội hỗ trợ chụp, cảm ơn cô gái.
[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]
Để ý hắn, fan nhan sắc cùng fan sách đang nhìn đến tranh ảnh sau, trong nháy mắt "A a a a a" rít gào lên.
"Quá tuấn tú đi!! Ca ca anh đang lấy mạng người!!!"
"Hạ Triều Dương, Hạ Triều Dương! Đây chính là trong lòng tôi Hạ Triều Dương!!"
"Tôi giữ, quá tuấn tú, ca ca anh yên tâm bay, bánh màu xanh vĩnh viễn đi theo!"
Lăng Thanh nhìn, suy nghĩ "Bánh màu xanh" có phải là tên fandom của mình, truy tinh thiếu nữ ngược lại là hiệu suất làm việc rất cao, nhanh như vậy liền cho chính mình nghĩ xong tên fandom rồi.
Tiểu Lưu thu thập sang xem, cảm khái nói, "Lăng ca, fan anh phồng còn rất khoái."
"Bởi vì tôi dụng tâm." Lăng Thanh quay đầu liếc mắt nhìn cậu, "Biết tại sao tôi không cần hình của cậu mà dùng Lý Thải Vi sao?"
"Anh không phải nói cô ấy chụp tốt sao?"
"Đây là một trong số đó, thứ hai là, " Lăng Thanh cười cười, "Internet truy tinh là nữ sinh chiếm đa số, nam nữ thẩm mỹ khác nhau, tôi muốn fan, như vậy đương nhiên phải làm vui lòng. Lý Thải Vi là nữ sinh, các nàng cũng là nữ sinh, cho nên cô ấy chụp ảnh, càng có thể thu được những nữ sinh khác tán thành."
Tiểu Lưu minh bạch, cậu trước đó cũng ở cùng một người nghệ sĩ, thế nhưng đối phương tựa hồ chưa từng có loại nhận thức này.
Tiểu Lưu nhìn Lăng Thanh, trong nháy mắt nghĩ tới trước khi cậu tới Vân Hà cho cậu nói câu nói kia.
Cô nói, "Cậu đến, đều nghe Lăng Thanh, hắn nói làm thế nào liền làm như thế đó, bớt nói lại, làm nhiều việc."
Khi đó cậu còn đang suy nghĩ, cậu dầu gì cũng là từng có kinh nghiệm làm trợ lý, Lăng Thanh là một tân nhân, Vân Hà liền không ở bên người, cậu cái gì cũng đều nghe Lăng Thanh, sẽ không xảy ra chuyện sao?
Hiện tại cậu minh bạch, đương nhiên sẽ không xảy ra chuyện, bởi vì Lăng Thanh sẽ không cho phép chính mình có chuyện.
Hắn là rất dụng tâm cho sự nghiệp của chính mình.
Không bao lâu, Lăng Thanh nghỉ ngơi không sai biệt lắm, liền bị đạo diễn gọi đi đóng phim.
Màn diễn này quay chính là cảnh Hạ Triều Dương cùng Triệu An Ninh bởi vì một chuyện sinh ra tranh ầm ĩ, hai người không ai nhường ai, cuối cùng mỗi người đi một ngả.
Lăng Thanh nhìn Tần Nhạn Dư, thân mật nói: "Tần tỷ xin chỉ giáo nhiều hơn."
Tần Nhạn Dư nhìn hắn, khẽ mỉm cười, "Được."
Cô nói xong, đạo diễn hô "action".
Tần Nhạn Dư trong nháy mắt đổi sắc mặt, mặt mày phút chốc sắc bén, bước lên trước, một câu một câu nói lời kịch.
Lăng Thanh nhìn trên mặt cô phẫn nộ, nghe ngữ khí bên trong hùng hổ doạ người, không khỏi ở trong lòng thở dài.
Hắn trước khi tới xem qua Tần Nhạn Dư một ít video cut, kỹ năng diễn xuất coi như qua ải, tâm tình đem khống chế năng lực cũng không tồi.
Nhưng bây giờ, Tần Nhạn Dư rõ ràng không phải là cảm xúc của Triệu An Ninh.
Triệu An Ninh ngọt ngào đáng yêu, lại thích Hạ Triều Dương, cho dù là cùng Hạ Triều Dương tranh ầm ĩ, trong lòng cũng là hi vọng Hạ Triều Dương có thể đáp ứng nàng, nhân nhượng nàng.
Cho nên nàng cũng không phải hùng hổ doạ người, nhất định muốn tranh ra cái thắng bại ngữ khí.
Mà hẳn là pha tạp vào bất đắc dĩ, khó chịu, tức giận đồng thời hi vọng đối phương nhường nhịn vì chính mình.
Tần Nhạn Dư biểu hiện quá nhiều sắc bén, tâm tình cũng quá mức đơn độc, đây là không thích hợp.
Mà cô vừa diễn liền xuất hiện loại này không thích hợp, Lăng Thanh cảm thấy được, đại khái cùng mình có liên quan đi.
Tần Nhạn Dư có phải rất không thích hắn, đồng thời muốn cho hắn một hạ mã uy*, dù cho cô vào lúc này, còn không biết mình cùng Vu Thần quan hệ.
(*Ra oai phủ đầu)
Đạo diễn không có kêu cut, Lăng Thanh cũng là không đánh gãy Tần Nhạn Dư, kịch bản viết như vậy, ôn nhu hướng người yêu của mình nói cái nhìn của chính mình.
Tần Nhạn Dư không đồng ý, Lăng Thanh thử hống hắn, nhưng mà Tần Nhạn Dư từ chối.
Cô từng bước một áp sát Lăng Thanh, liền tại đến gần Lăng Thanh, dựa theo kịch bản viết, quay người hướng bên cạnh đi đến.
Lăng Thanh nhìn cô càng chạy càng xa, tựa hồ muốn đi ra ống kính, tâm lý thất vọng cũng chậm rãi sâu sắc thêm.
Tần Nhạn Dư không phải là diễn viên mới, cô đã diễn mấy năm, cô không thể không biết trong quá trình quay phim, muốn bảo đảm chính mình trước sau tại ống kính bên trong.
Cho nên giải thích duy nhất chính là, cô có ý định muốn dẫn dắt chính mình phạm sai lầm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.