Vu Thần ngẩng đầu nhìn cô một cái, ra hiệu, “Ngồi.”
Tần Nhạn Dư nghe vậy, đi đến ghế salon cách anh không xa ngồi xuống.
“Có việc?” Vu Thần hỏi.
“Đương nhiên có chuyện.” Tần Nhạn Dư cười nhìn anh, “Người quản lý cùng tôi nói, Hoắc tổng nói cho hắn biết, qua mấy ngày nữa khả năng cần tôi lâm thời cứu tràng.”
“Là như thế này.” Vu Thần nói.
“Vu tổng cũng không hỏi tôi có nguyện ý hay không sao?”
“Cô là nghệ sĩ của công ty, công ty cần người hỗ trợ, cô không muốn sao?”
Vu Thần giải quyết việc chung, “Phim vốn là kịch bản cũng không tồi, thù lao đóng phim cũng sẽ đúng hạn trả cho cô, hay là nói, cô còn muốn cái gì?”
“Trần Hồng Minh có một phần hợp đồng gia hạn, tôi tại sao không có?” Tần Nhạn Dư hỏi, “Vu tổng không dự định cùng tôi tiếp tục hợp tác sao?”
“Dĩ nhiên không phải, chỉ là hợp đồng của hắn nhanh đến kỳ, cô còn có mấy năm, cho nên trước tiên không vội vã.”
“Cho nên Vu tổng là dự định cùng tôi gia hạn đi?”
“Đương nhiên.”
“Vậy Vu tổng dự định lấy cái gì giữ lại tôi đâu?” Tần Nhạn Dư lại hỏi.
“Cô muốn cái gì?”
Tần Nhạn Dư nhìn anh, muốn nói nhưng không dám nói ra khỏi miệng, trầm mặc hồi lâu, mỉm cười nói, “Vu tổng mời tôi ăn cơm đi, mời tôi ăn một bữa ngon, tôi liền cùng Vu tổng gia hạn.”
Vu Thần không nghĩ tới yêu cầu của cô là cái này, cự tuyệt nói, “Tôi còn làm việc, tôi bảo Hoắc Kỳ cùng cô ăn cơm đi.”
“Hoắc tổng không phải là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1002981/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.