Lăng Thanh quay đầu hỏi anh, "Tôi đùa giỡn hay sao?"
Vu Thần: "Tôi đùa giỡn."
Lăng Thanh lúc này mới đem thân thể cũng quay lại, "Vậy tôi có mị lực sao?"
Vu Thần quả thực không có cách nào, "Có có có, cậu là ai chứ, mị lực vô biên."
Lăng Thanh hài lòng, từ trong chăn ngồi dậy, cùng anh nói, "Cho nên không nên tùy tiện nghi vấn mị lực của tôi, được không?"
"Được." Vu Thần bất đắc dĩ nói.
"Xem xét anh dũng cảm nhận sai trước, tôi liền đại nhân không chấp tiểu nhân*, tể tướng trong bụng có thể chống thuyền** nói cho anh đi."
(*,**Ý nói của 2 câu gần như giống nhau:* lớn không chấp nhất với bé; ** người có tấm lòng to lớn mới làm được việc lớn, bảo dung thiên hạ)
Vu Thần:... Cậu cũng thật là tận dụng mọi thứ, không buông tha bất kỳ cơ hội khoe khoang nào.
"Duyệt Duyệt ngày hôm nay cùng tôi lúc chơi ở công viên điện tử, gặp hai cái đồng học trong lớp. Nam sinh thích em ấy, nữ sinh đố kị, cái tra, cái xấu, cho nên hai người bọn họ vương xem đậu xanh xem vừa mắt, thành bạn bè trai gái."
Lăng Thanh từ đầu cùng anh nói tới.
"Người nam sinh kia hiểu lầm tôi cùng Duyệt Duyệt là quan hệ tình nhân, khiêu khích tôi, nữ sinh cũng muốn nhân cơ hội làm cho Duyệt Duyệt lúng túng. Tôi liền tương kế tựu kế, làm bộ tôi là Duyệt Duyệt trúc mã, đồng thời thích Duyệt Duyệt, do đó dạy dỗ hai người bọn họ. Mới vừa Duyệt Duyệt là cùng tôi nói cảm ơn, tiện đường nói cho tôi biết giữa bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1002966/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.