Chương trước
Chương sau
Vu Thần nắm tay hắn, đem người từ trên ghế sofa lôi dậy, sau đó nhìn hướng em trai em gái của mình.
"Chính các em tự chơi, anh và chị dâu có việc về phòng trước."
Hoan Hoan không vui, "Bọn em đang chơi game, anh muốn về thì chính anh tự về đi chứ, chị dâu không cần theo anh trở về."
"Em đều lớp 9 rồi! Toàn chơi game! Bài tập làm sao? Bài thi viết sao? Từ đơn nhớ sao? Lần trước thi cuối kì thi đứng thứ mấy a?"
Hoan Hoan quả thực cũng bị người anh này đánh chuỗi bạo kích xuyên qua rãnh máu*, "Anh thật phiền a, em liền không cùng anh chơi game anh cũng phải quản, anh còn như vậy, em liền không thích anh."
(* Thanh máu thường có trong mấy game LoL, Vương Giả,...)
Vu Thần thập phần bình tĩnh, "Anh quan tâm sao?"
Hoan Hoan:...
Vu Thần nhìn, "Còn muốn idol kí tên sao?"
Hoan Hoan:...
"Còn chơi game sao?"
Hoan Hoan: "... Đừng đánh."
Vu Thần hài lòng, "Có thời gian thì đọc nhiều sách."
"Em xem sách." Nhạc Nhạc ngửa đầu nhìn hắn, "Em còn làm bài tập, cho nên ca ca, có thể làm cho chị dâu theo em làm bài tập sao?"
Vu Thần:...
Vu Thần nhấc mắt nhìn về phía Hoan Hoan, "Nhạc Nhạc đều biết làm bài tập em không biết? Phạt em bồi Nhạc Nhạc làm bài tập, còn có Hân Hân cùng Duyệt Duyệt, các em cũng lên bồi Nhạc Nhạc làm bài tập."
Hoan Hoan:...
Hân Hân:...
Duyệt Duyệt:...
Nhạc Nhạc:...
Trong nháy mắt cảm giác liền vui mừng không vui nổi.
Lăng Thanh nhìn trước mặt tứ mặt ép mộng, bật cười.
Vu Thần quay đầu nhìn hắn, "Cậu có ý kiến?"
"Không, tôi chính là nhớ tới thương nhân bảo ngọc."
Hắn thấy Nhạc Nhạc, "3 em ấy cùng em làm bài tập, vui vẻ sao?"
Thương nhân bảo ngọc Nhạc Nhạc: "... Anh xem em như là đang vui vẻ sao?"
"Vậy là em đối với 3 chị gái có cái gì bất mãn sao?" Vu Thần hỏi.
Nhạc Nhạc:...
"Cho nên không phải rất tốt sao, chị em hỗ trợ, tương thân tương ái."
Vu Thần nhìn về phía trên ghế salon 3 cô em gái, "Phụ đạo Nhạc Nhạc làm bài tập thật tốt, làm không tốt ngày mai không mang bọn em ra ngoài chơi."
Hoan Hoan nhấc tay, "Ý là phụ đạo tốt, ngày mai là có thể ra ngoài chơi sao?"
"Ừm."
Hoan Hoan cùng Hân Hân nhìn đối phương mắt, sinh đôi có cảm giác trong lòng giá từ bản thân tiểu đáng thương em trai, "Đến, em trai, chị cùng em làm bài tập."
Duyệt Duyệt đem bút lấy ra đưa cho chị, "Cầm bút nha!"
Lăng Thanh:...
Lăng Thanh thiếu chút nữa không nhịn được bật cười, đây là cái gì ma quỷ chị gái a! Quá thực tế đi!
Vu Thần nhìn trước mặt chị em tình thâm, hết sức hài lòng lôi kéo Lăng Thanh hướng cửa cầu thang đi đến.
Hoan Hoan nhìn hai người đi xa, mới dám nhỏ giọng phùn tào nói, "Ca ca thật nhỏ mọn, không cho anh ấy theo chúng ta, chị dâu theo chúng ta anh ấy cũng không muốn."
Duyệt Duyệt lắc lắc đầu, "Đây chính là tình yêu loài người nha."
"Ai, em vốn là ngày hôm nay còn có thể tiếp tục qua cửa."
"Chờ ngày khác đi." Hân Hân ngồi ở một bên, "Ngược lại chị dâu cũng đều ở nhà mà."
"Này đúng là." Hoan Hoan gật đầu, liền đến xem Nhạc Nhạc, "Nhanh làm bài tập đi, không thì ngày mai ra ngoài chơi không mang theo em."
Nhạc Nhạc 'hừ' một tiếng, một điểm cũng không muốn để ý đến nàng.
Lăng Thanh bị Vu Thần lôi kéo trở về phòng, mới hỏi, "Làm sao vậy? Gấp gáp như vậy trở về."
"Không có chuyện gì."
"Vậy anh còn không cho tôi ở dưới lầu."
"Cậu cùng bọn nó cùng nhau vui đùa có cái gì tốt."
"Tôi cảm thấy được bọn nó đều thật đáng yêu a, cùng tên của bọn họ giống nhau, cây ca-cao yêu yêu."
Vu Thần nở nụ cười.
Lăng Thanh nhìn anh nói, "Người nhà các anh kỳ thực đều còn rất khá, đều thật thú vị."
"Cậu còn yêu ai yêu cả đường đi."
"Ha?" Lăng Thanh trừng mắt nhìn.
Vu Thần thả lỏng tay hắn ra, "Tôi nói đó là tự nhiên."
"Anh rõ ràng nói là yêu ai yêu cả đường đi."
"Vậy thì yêu ai yêu cả đường đi đi."
Lăng Thanh:...
Lăng Thanh nhìn hắn, "Bảo bối, anh tưởng bở sao?"
"Tôi chỉ biết là dục cầm cố túng." Vu Thần nhìn hắn.
Lăng Thanh bất đắc dĩ, "Anh bản thân cảm giác thực sự là quá lương thiện."
"Không sánh được văn mẫu có hệ thống của cậu."
"Tôi còn có hệ thống văn mẫu? Bao anh sao?"
Vu Thần chọc lấy đuôi mắt nhìn hắn, "Không phải búp bê rỗng ruột sao?"
Lăng Thanh cười ha ha, "Anh là nói bao em trai em gái anh sao? Cái này có thể có."
"Thật không tiện, cấm chỉ búp bê rỗng ruột." Vu Thần cự tuyệt nói.
Lăng Thanh bất mãn nhìn anh, oa nhiều đáng yêu a, hoàn cấm chỉ, anh cố tình muốn bao!
Bao bốn cái!
Cái nào đều cũng không buông tha!
Buổi tối hôm đó, hai người ngủ rất sớm.
Lăng Thanh ngủ trước còn ở trong lòng nhắc nhở chính mình, lần này tuyệt đối không thể lăn tới Vu Thần bên kia.
Nhưng mà đợi đến ngày thứ hai Vu Thần sáng sớm khi tỉnh lại, như trước cảm nhận được quen biết trói buộc cảm giác.
Anh cúi đầu nhìn Lăng Thanh ôm chính mình đang ngủ say, không cảm thấy kinh ngạc, thân thuộc giúp hắn đem chăn hướng lên trên kéo kéo.
Lăng Thanh vô ý thức động động, ôm chặt anh tại trong lồng ngực của anh cà cà.
Vu Thần lôi chăn động tác dừng lại, chờ hắn khôi phục yên tĩnh, mới buông lỏng tay, yên tĩnh nhìn hắn.
Bình tĩnh mà xem xét, Lăng Thanh dáng dấp không tệ.
Da dẻ trắng, mặt mày như tranh vẽ, nhắm mắt lại thời điểm người hiền lành, mở mắt ra thì lại hội bởi vì đuôi mắt giương lên, thoạt nhìn có xác định tính chất công kích.
Anh trước đây không thích Lăng Thanh tướng mạo, cảm thấy được hắn như vậy tướng mạo thoạt nhìn sẽ không tốt.
Mà anh và Lăng Thanh, quả thật cũng ở chung không được tốt lắm.
Chỉ là mấy ngày nay, bọn họ lại bất ngờ ở chung không sai biệt lắm.
Đặc biệt là ngày đó ở trên xe nói ra sau, Lăng Thanh tựa hồ đột nhiên hiểu ra rồi, cũng không lộn xộn, cũng không làm ầm lên.
Thậm chí Lăng Bạch đến nhà bọn họ, Lăng Thanh cũng không có cùng anh hồ đồ, trái lại rất nghiêm túc đem giữa bọn họ nói chuyện nói cho anh, bao quát lại Lăng Bạch thân thế.
Vu Thần lần thứ 2 phát hiện, nguyên lai Lăng Thanh cũng là có thể giao lưu câu thông mọi thứ, nguyên lai hắn cũng là có thể nói xuôi được.
"Nếu như cậu có thể thẳng thắn như vậy là tốt rồi." Vu Thần thấp giọng nói.
Bọn họ kết hôn là cái ngẫu nhiên, khi đó anh và Lăng Bạch cãi nhau, anh khuyên Lăng Bạch rời đi người đang đeo đuổi cậu ta Tô Việt.
Nhưng là Lăng Bạch không muốn, vì thế anh lấy chính mình làm lợi thế, bảo Lăng Bạch nhất định phải tại anh và Tô Việt chọn 1 trong 2.
Lăng Bạch càng không muốn, hai người rùm beng.
Lăng Bạch hỏi anh, "Anh có phải là thích em, cho nên anh mới không nghĩ em và Tô Việt bên nhau?"
Vu Thần tự nhiên là phủ nhận, anh nói, "Tôi chỉ là không nghĩ cậu bị thương tổn."
Nhưng mà Lăng Bạch không tin.
Ầm ĩ đến cuối cùng, Vu Thần cũng không rõ ràng chính mình đối Lăng Bạch ý muốn bảo hộ đến cùng cùng yêu thích có quan hệ hay không.
Anh không thể làm gì khác hơn là khuyên Lăng Bạch, "Tô Việt không thích hợp với cậu, cậu cách hắn xa một chút."
Lăng Bạch không chịu, hai người lẫn nhau không nhượng bộ.
Cuối cùng, Lăng Bạch ngữ ra hại người, "Anh đừng lấy cớ bảo vệ em để can thiệp em giao hữu được không? Em là người trưởng thành, em không phải là không có anh liền không sống được, anh muốn là thật sự bảo vệ em, không thể cũng chỉ là yên lặng bảo vệ em sao? Anh vốn là vì thỏa mãn anh ý muốn khống chế!"
Vu Thần lạnh lùng nói, "Nếu như cậu nhất định phải nói như vậy, sau này, chuyện của cậu tôi không bao giờ quản."
"Tốt a, anh chớ xía vào là tốt nhất, tôi cũng sớm đã bị anh quản chán rồi, sau này anh đừng tới tìm tôi."
Vu Thần tức giận đến tại chỗ liền rời đi.
Sau, Vu Thần bình tĩnh lại, nghĩ muốn tìm Lăng Bạch đàm luận chuyện này, liền tại nhà Lăng Bạch nghe đến Lăng Bạch cùng Tô Việt, "Không có chuyện gì, anh không cần lo lắng, Thần ca sẽ không giận em, hắn không nỡ em, hắn chính là thời điểm sinh khí, chờ hai ngày nữa, hắn liền sẽ tìm đến em và hoà giải."
Tô Việt giống như thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, anh còn thực sự sợ anh ảnh hưởng tới quan hệ 2 người."
"Sẽ không, Thần ca liền cùng anh một dạng, cũng giống như là ca ca của em, đều đối với em rất tốt, hắn không nỡ."
Vu Thần đứng ở cách đó không xa nghe, chỉ cảm thấy lời này chói tai.
Anh cuối cùng đã rõ ràng rồi tại sao mỗi lần, Lăng Bạch cũng có thể không có sợ hãi cùng anh cãi nhau, bởi vì dưới cái nhìn của cậu ta, chính mình là không nỡ.
Nhưng là rõ ràng mới bắt đầu không phải như thế.
Mới bắt đầu thời điểm, là anh cứu bị người bắt nạt Lăng Bạch, Lăng Bạch cầm lấy cánh tay của anh, tội nghiệp muốn cùng anh làm bằng hữu, cầu anh giúp mình.
Khi đó anh mới 16, 17 tuổi, thiếu niên tâm tính, vì chính nghĩa, đáp ứng Lăng Bạch, nói mình sẽ bảo vệ cậu ta.
Anh xác thực cũng là làm như vậy, chỉ là tựa hồ, tại bất tri bất giác, hai người bọn họ tại đây đẳng cấp đưa bên trong quan hệ, đã xảy ra chuyển biến.
Vu Thần cảm thấy được buồn cười, Lăng Bạch buồn cười, chính mình cũng buồn cười.
Anh muốn rời đi, Lăng Thanh xuất hiện.
Lăng Thanh nói, "Anh quả nhiên đến, Tiểu Bạch liền nói, không tới ba ngày, anh khẳng định sẽ đến tìm cậu ta và hoà giải."
Vu Thần đối Lăng Thanh ấn tượng không quá tốt, cho nên không thèm để ý hắn, cất bước muốn rời đi.
Nhưng mà anh mới vừa đi được hai bước, liền nghe đến Lăng Thanh nói rằng, "Anh cũng là đại gia tộc xuất thân, nhân vật có máu mặt, làm sao cố tình tại Tiểu Bạch nơi này, cùng con chó đồng dạng như nhau."
Vu Thần sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, anh nhìn về phía Lăng Thanh, "Cậu nói cái gì?"
Lăng Thanh cười cười, tới gần anh nói: "Không phải tôi nói, là Tiểu Bạch nói, cậu ta nói anh lại như con chó, cậu ta chính là thịt xương, cho nên anh không thể rời bỏ cậu ta, cũng không nỡ không nhìn cậu ta."
Vu Thần khinh bỉ nở nụ cười thanh.
Lăng Thanh tiếp tục nói, "Tôi vốn là nghĩ đến anh sẽ không phải, có thể bây giờ nhìn lại thật giống đúng là như vậy."
"Lăn."
"Anh sinh khí sao? Nhưng đối với cậu ta mà nói, anh chính là như vậy."
Vu Thần không thèm để ý hắn.
Lăng Thanh rốt cục nói ra chuyến này mục đích, "Trừ phi anh thuộc về người khác. Tôi biết cha mẹ anh trước đó đang giúp anh xem xét đối tượng hẹn hò, vừa vặn cha mẹ tôi gần nhất cũng muốn tôi kết thân. Cho nên, chúng ta kết hôn đi, Tiểu Bạch chán ghét tôi, anh muốn là cùng tôi bên nhau, vậy cậu ta xác định sẽ hối hận mà thống khổ."
"Cậu không xứng." Vu Thần đạo, "Lăng Bạch cũng không xứng."
Vu Thần muốn đi, nhưng là Lăng Thanh đã kêu Lăng Bạch lại đây.
Vu Thần nhìn Lăng Bạch nhìn thấy chính mình thời điểm trong mắt ánh sáng, trong nháy mắt, lửa giận công tâm —— đó là loại quả thế bình tĩnh ánh mắt.
Lăng Bạch dùng giọng khẳng định nói rằng, "Thần ca anh đã đến rồi, là tới tìm em sao? Em liền biết, anh chắc chắn sẽ không thật cùng em sinh khí."
Tô Việt cũng cười nói, "Tiểu Bạch mới vừa vẫn cùng tôi nói tới anh, anh đã tới rồi, anh và Tiểu Bạch tự giải quyết vấn đề với nhau đi."
Vu Thần nhìn trước mặt hai người, khẽ cười thanh, hắn nói, "Tôi là tới tìm Lăng Thanh."
Lăng Bạch nụ cười trên mặt nứt ra rồi, Tô Việt cũng choáng.
"Tìm anh ta làm gì?" Lăng Bạch hỏi.
Lăng Thanh giành trước bước trả lời cái vấn đề này, "Hai ngày nay ba mẹ không là muốn cho anh kết thân sao? Anh liền để Vu Thần tới đây, anh nghĩ cùng anh ấy kết hôn."
Lăng Bạch khó có thể tin.
Vu Thần nhìn trên mặt hắn kinh ngạc, tâm tình sung sướng, thấp giọng đáp một tiếng, "Ừm."
Quyền này cũng chỉ là tràng trò đùa, dựa theo bình thường tình thế phát triển, chuyện này căn bản không ảnh hưởng được cái gì.
Nhưng là Lăng Thanh không phải cái người bình thường.
Hắn đến như thế cái "Ừ", tại chỗ liền đem chuyện này nói cho cha mẹ chính mình.
Lăng Bạch chính tại nổi nóng, âm dương quái khí nói gì đó chúc bọn họ sớm ngày kết hôn sớm sinh quý tử.
Vu Thần nghe cậu ta quái gở, đồng dạng âm dương quái khí biểu thị "Tốt."
Lăng gia cha mẹ không nghĩ tới mình có thể bàng đến Vu gia cây to này, buổi tối hôm đó, liền đem tin tức khuếch tán đi ra ngoài, chỉ lo Vu Thần đổi ý.
Không quá hai ngày, Vu gia cha mẹ cũng biết.
Vu gia họ hàng sinh ý cũng biết.
Vu Thần trên điện thoại di động chúc phúc tin nhắn đều không hiểu ra sao thu một đống lớn.
Anh chẳng thể nghĩ tới sự tình sẽ ở trong vòng mấy ngày phát triển đến mức độ này.
Anh muốn cùng Lăng Thanh đàm luận, thế nhưng Lăng Thanh rõ ràng không muốn cùng anh đàm luận, phó nước đổ khó hốt tư thế.
Bức đến cuối cùng, Vu Thần cũng phiền, hơn nữa anh lúc đó xác thực tức giận tại Lăng gia nói qua cái kia "Ừ", cũng tại Lăng Thanh cha mẹ trước nói qua câu kia "Tốt ".
Cho nên tha phương mặt nhìn không lọt Lăng Thanh, phương diện tại Lăng Thanh bức bách, cùng hắn kết hôn.
Cho dù bây giờ suy nghĩ một chút, Vu Thần đều cảm thấy được Lăng Thanh này thao tác thật sự là tao.
Anh thậm chí để tay lên ngực tự hỏi, chính mình cũng không cùng Lăng Thanh từng có quá tiếp xúc nhiều, cũng không cho hắn cái gì tốt sắc mặt, Lăng Thanh yêu thích anh cái gì?
Tiền sao?
Anh nhìn người trong ngực, có chút đoán không ra.
Bất quá, anh gần nhất thoạt nhìn bình thường không ít, cũng thoạt nhìn đòi hỉ không ít.
"Cho nên phải tiếp tục bảo trì có hiểu hay không." Vu Thần thấp giọng nói.
Lăng Thanh tới gần anh tại cằm của hắn nơi cà cà, dường như tại đáp lại lời anh nói.
Vu Thần khẽ mỉm cười một cái, thoáng cúi đầu, hôn một cái lên trán của hắn.
Tuy rằng anh vẫn cảm thấy giữa bọn họ cần phải tiến lên dần dần sản sinh tiếp xúc thân mật, thế nhưng đến cùng kết hôn rồi, cũng không cần thiết như vậy thượng cương login không phải sao.
Dũng cảm cải chính sai lầm hài tử có thưởng, đại hài tử cũng là đồng dạng.
Anh thấy Lăng Thanh, chỉ hy vọng hắn có thể an an ổn ổn, nghiêm túc cùng anh kinh doanh đoạn hôn nhân này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.