Edit:may
======
Tôn Nặc căng thẳng ngồi ở trên ghế.
Hai tay xiết chặt liền thả ra, thả ra liền xiết chặt.
Cả người thoạt nhìn như thỏ đi nhầm vào hang sói.
Lăng Thanh ở bên cạnh cậu ngồi xuống, mẫn cảm nhận thấy được tiểu bạch thỏ vai đều co rúm lại.
"Mời cậu uống rượu." Lăng Thanh đưa cho cậu chén rượu.
"Cảm ơn." Tôn Nặc nhỏ giọng nói.
"Tên gọi là gì?"
Tôn Nặc nhìn người trước mặt mặt mày lộ liễu, tướng mạo tuấn mỹ nam nhân, do dự nói rằng, "Nặc Nặc."
Lăng Thanh cười cười, "Tôi họ Lăng, cậu có thể gọi tôi Lăng ca."
Tôn Nặc bé ngoan kêu một tiếng, "Lăng ca."
Từ Hàm đang cùng bằng hữu uống rượu, quay đầu liền thấy lão bà bạn thân cư nhiên ở cách đó không xa đùa giỡn tiểu nam sinh.
Ngụm rượu sặc tại trong cổ họng, ho khan nửa ngày.
Bên người tiểu mỹ nhân lập tức cho y vỗ vỗ lưng, mềm giọng quan tâm.
Từ Hàm ngẩng đầu hướng cách đó không xa nhìn lại, chỉ thấy Lăng Thanh tựa hồ cùng đối phương trò chuyện vui vẻ.
Hai người nói nói, rồi đứng lên, hướng tầng 2 quán bar đi đến.
Đệt!
Lầu hai chính là tầng dành cho khách qua đêm tại quán rượu!
Vào lúc này đi lầu hai, Từ Hàm luôn cảm giác anh em mình trên đầu có thảo nguyên.
Y đứng lên, một bên lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại, một bên nói với người phục vụ giúp y lưu ý Lăng Thanh.
Vu Thần mới vừa tan tầm chuẩn bị về nhà, điện thoại liền vang lên.
Anh tiện tay tiếp lên, liền nghe bạn thân hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1002953/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.