"Nam, đã từng là diễn viên." Lúc Tần Đông Việt nói chuyện, biểu tình hắn nhàn nhạt, ánh mắt nóng hổi nhìn Khương Bạch. Thẩm Nam Tinh cho rằng hắn đang nhìn màn hình máy tính, truy vấn: "Tên là gì, gần đây tui lướt weibo nhiều lắm, không chừng tui biết á." Không chỉ biết thôi đâu, mà còn ở ngay trước mặt nè. Tần Đông Việt thầm nghĩ, còn chẳng thèm nhìn Thẩm Nam Tinh. Thẩm Nam Tinh thấy hắn không nói gì, trong lòng nhịn không được nói thầm: Cái nết Tiểu Tần không hợp sống chung, có thời gian mình sẽ tìm Đại Bạch nói chuyện, nếu cậu ấy thật sự muốn tìm đối tượng thì tốt nhất nên tìm người dịu dàng săn sóc, dòng như Tiểu Tần thì đừng dây vào. Muốn làm sáng tỏ thì phải liên hệ đương sự. Khương Bạch tìm account của fan ruột, rồi sau đó inbox. 【 Xin lỗi Bạch Bạch, tạo rắc rối cho anh rồi, tụi em nhất định sẽ giải quyết chuyện này. 】 【 Bạch Bạch, em không có mắng blogger kia, chỉ khuyên họ xóa thôi, những gì họ tố đều là đã được cắt ghép, đây mới là hình gốc ạ, từ đầu tới cuối em không có láo lếu, uy hϊếp hay bạo lực mạng gì cả.】 【 Bạch Bạch, mấy acc clone đó không phải Khương Đường tụi em đâu, không biết có phải là fan ngoài không nữa, để tụi em liên hệ bọn họ. 】 【 Em xin lỗi Bạch Bạch, thật sự xin lỗi...】 【......】 Khương Bạch nhìn tin nhắn tràn hết cả màn hình, cùng với ảnh chụp màn hình gốc, trong lòng tỏa ra ấm áp, bất tri bất giác bật cười thành tiếng. Anh biết mà, Khương Đường sẽ không làm ra những chuyện bạo lực mạng đâu. 【 không cần phải nói xin lỗi, các bạn không gây rắc rối gì cho tôi cả. 】 【 Tôi biết các bạn không đời nào làm những chuyện uy hϊếp hay bạo lực mạng cả. 】 【 Cảm ơn các bạn đã bảo vệ tôi, chuyện còn lại cứ để tôi giải quyết. 】 Tin nhắn của Khương Bạch vừa gửi thì đối phương đã lập tức hồi âm. 【 Bạch Bạch! Anh trả lời em!!! 】 【Aaaaaa anh biết tới em anh biết tới em...】 Khương Bạch cười gõ chữ. Nhấn gửi. 【 Ừ, tôi biết bạn mà. 】 【 A a a a a a a a a a a 】 【Em sướng xỉu anh ới! 】 【 Bạch Bạch em không cố ý spam đâu, anh đừng để ý tới em, Khương Đường tụi em ngoan lắm, không gây chuyện cho anh đâu, anh cứ làm việc của mình đi nha, không cần trả lời em. 】 Trình Hoan một bụng aaaaa muốn gào hết ra. Nhưng cô không thể ở trước mặt Bạch Bạch gào vậy được, lỡ dọa đến Bạch Bạch thì không hay. Trình Hoan cắn răng cố nén lại nhắn mấy chữ cuối cùng "không cần trả lời em" . Trên thực tế cô lại rất hy vọng Bạch Bạch tiếp tục trả lời mình. Cô có rất nhiều chuyện để kể cho Bạch Bạch nghe tận mấy ngày mấy đêm, nhưng cô sợ sẽ gián đoạn công chuyện của Bạch Bạch. Nếu Bạch Bạch đang bận mà cô cứ nhắn tin thế này thì không phải là đang kéo chân sau của Bạch Bạch sao? Không được, đây không phải là chuyện mà một Khương Đường tiêu chuẩn nên làm! Tuy Trình Hoan đã hạ quyết tâm bảo không cần trả lời, nhưng cuối cùng cô vần nhìn chằm chằm vào khung trò chuyện cả nửa ngày. Lỡ Bạch Bạch trả lời lại rồi sao. Cô đợi vài phút, khung chat vẫn không có tin nhắn mới được gửi đến, lúc này mới hết hy vọng. Bạch Bạch chắc là đang bận! Thôi, dù gì cũng vui quá đi! Trình Hoan u mê nhìn chằm chằm tin nhắn trả lời của Bạch Bạch, nhìn rồi ngắm, ngắm lại nhìn —— Tâm tình của cô vẫn chưa bình tĩnh lại được. "A a a a a..." Cuối cùng cô vẫn không kiềm nổi sự kích động trong lòng, nhịn không được thét lên, thậm chí còn lăn lộn trên sofa. Má ơi má ơi, senpai notice me. Hơn nữa, thần tượng còn nói biết mình. Hớn quá đi thôi! Trái tim bé nhỏ của cô đập bịch bịch bịch, như muốn nhảy khỏi ra ngoài. Thật lâu sau, tâm tình Trình Hoan bình tĩnh lại được mới nghĩ tới một sự kiện. Chuyện vui như thế một mình cô sao tiêu hóa hết được, phải chia sẻ cùng người khác chớ. Cô cười gian mở nhóm Cục cưng, đăng ảnh chụp màn hình được Bạch Bạch trả lời tin nhắn vào đó. 【 Bạch Bạch trả lời tui nữa nè! 】 【 Lần thứ hai rồi nha! 】 【 Bạch Bạch còn nói biết tui nữa á! 】 【 Sướng quá ik, khum chia sẻ với mọi người thì em đây đúng là bết bát quá! 】 Chia sẻ? Đây mà là chia sẻ á? Này rõ ràng là khoe khoang luôn á! Khoe khoang trắng trơn luôn á! Những người khác trong group thấy ảnh chụp màn hình chat thì hâm mộ đến nỗi mắt đỏ ngầu vì ghen tị. Các cô bắt đầu hối hận, sao lại đẩy 99 ra để liên hệ người ta chứ? Nếu người liên hệ là mình, thì người Khương Bạch trả lời nhất định sẽ là mình, cũng biết tới mình —— Không ngoài ý muốn, khoe khoang thì sẽ bị cộng đồng vùi dập, nhóm Cục cưng bể chợ. Đương nhiên, bọn họ nhốn nháo nhưng cũng không quên nỗ lực khống bình giúp Khương Bạch, tìm kiếm chứng cứ làm sáng tỏ. Sau khi Khương Bạch kết thúc trò chuyện với Trình Hoan liền bắt đầu vội vàng sửa sang lại ảnh chụp màn hình đoạn chat ban đầu mà Trình Hoan đã gửi qua. Rồi sau đó, anh tìm mấy acc clone mà blogger tố là uy hϊếp mình, căn cứ vào dấu vết để lại và thông tin đã đăng ký, tìm tòi từng chút một để lần ra chứng cứ. Sau một hồi lăn lộn, anh đã tìm ra chứng cứ quyết định để chứng minh những acc clone này là fan giả. Thẩm Nam Tinh ngồi xem kế bên sửng sốt, nhịn không được cảm thán: "Những chứng cứ này xem như blogger tự biên tự diễn, không ngờ tới chứng cứ fan giả dễ tìm vậy luôn, vậy bọn anti kia là anti thật hay fan cũ quay lưng vậy, chứng cứ có dễ tìm như này không?" Y nhịn không được hỏi. Khương Bạch cười giải thích: "Trang cá nhân của fan khá là khó phân biệt, bây giờ có rất nhiều công ty đầu tư nuôi acc clone, dù là mua acc hay hack acc người khác để làm acc clone, thủ đoạn của bọn họ rất cao tay, rất là khó để giám định là fan thật hay fan giả." "Lần này dễ như vầy là do blogger sơ ý, cô ta hẳn là chiếu mới nên có rất nhiều dấu vết để lại chưa kịp dọn sạch, nên chúng ta mới tìm được chứng cứ." Khương Bạch trực tiếp đem thông tin chỉnh sửa lại, rồi liên hệ với luật sư đã giúp kiện công ty vận chuyển trước đó. Hành vi của blogger là ác ý cọ fame tạo thành phỉ báng, anh có quyền kiện cáo. Lúc luật sư nhìn thấy thông tin tư liệu của người uỷ thác, ông ta đơ hết cả người. Đương sự trước mặt là minh tinh đó! Là minh tinh hay ngồi trên hotsearch! Giờ ông ta mới nhận ra!!! Luật sư thổn thức, rồi lại cảm thấy mình không biết thân phận của Khương Bạch cũng rất bình thường, không phải là do ông ngu ngốc hay là sơ ý. Dù gì lúc cáo buộc công ty vận chuyển kia, người ủy thác đã dùng danh nghĩa của Thẩm Nam Tinh. Hơn nữa, mỗi lần ông gặp Khương Bạch, Khương Bạch thường xuyên đội mũ, vàng nón rộng che kín mít phần mắt, phần lớn ông nhìn thấy chỉ là nửa khuôn mặt dưới. Cho nên, ông không nhận ra Khương Bạch là chuyện rất bình thường. Luật sư tự giải vây bản thân trong lòng một phen, rồi sau đó trịnh trọng nhận án kiện này. Ông viết xong đơn khởi tố, đưa cho Khương Bạch xác nhận xong, ông ta viết một lá thư luật sư theo yêu cầu của Khương Bạch, rồi sau đó gửi cho Khương Bạch. "Vất vả rồi." Khương Bạch cúp điện thoại, rồi lấy thư luật sư và ảnh chụp màn hình không cắt ghép của Trình Hoan, cùng với chứng cứ đám acc clone kia không phải Khương Đường up lên weibo. 【 Internet không phải là nơi ngoài vòng pháp luật, phỉ báng, bịa đặt đều phải trả giá, hy vọng mọi người đều biết. 】 Anh viết Weibo xong, rồi sau đó @ blogger, nhấn nút đăng. Cô ta muốn nổi thì anh cho cô ta nổi luôn. Thư luật sư vừa được công bố, quần chúng hóng hớt trên mạng tức khắc sôi trào. 【 Má ơi, minh tinh kiện blogger, hϊếp người quá đáng! 】 【 Thằng ở trên chưa nghe câu "Cái miệng hại cái thân" à? Bịa chuyện để hám fame thì phải trả giá, nếu không thì mày muốn bịa ai thì bịa chắc! 】 【 Căng quá zị, có anh nào pro cho bé biết ảnh chụp màn hình có cắt xén gì hong đó? Với mấy cái chứng cứ acc clone gì gì đó là thật à? Bé thấy blogger kia đâu có giống người không có não...】 【 Tui soi kỹ lắm nè, những tấm hình mà minh tinh đăng lên không có dấu vết photoshop, là thật đó! Tui tiện thể tra xét IP mấy cái acc clone mà blogger post lên luôn, xài chung mạng đó mọi người, địa chỉ IP y chang.】 【 Tui vừa add friend ông bán acc nè, chuẩn mẹ luôn, mấy cái acc này là của ổng tối qua vừa bán... Càng nghĩ kỹ càng thấy kinh khủng, blogger này ngu vl! 】 【 Ha ha ha ha ha blogger bị phản dam! 】 【 Blogger óc chó vl, mua clone mà không ẩn email, email còn show địa chỉ người bán kìa... Ngu thế mà còn tự biên tự diễn hại người khác... Xuống lỗ đi má, bị kiện là đáng! 】 【 Từ sau khi Khương Bạch comeback, cảm giác như ngày nào cũng được xem kịch... tội Khương Bạch vãi! 】 【 Thằng ở trên bảo Khương Bạch tội, thế mày có nghĩ đến cảm thụ của phạm nhân và bạn gái hắn không? Đang là sinh viên ngon lành tự dưng chỉ vì một minh tinh mà hủy hoại cả đời...】 【Cút mẹ mày đi!!! Ghét nhất mấy đứa đổ thừa cho nạn nhân! 】 ...... Trên mạng ầm ĩ một trận, nữ blogger bị lật xe lần nữa đọc tin tức mới nhất, liền lập tức ẩn đi email của mấy acc clone. Nhưng đã chậm rồi! Trên mạng có không ít người đã sớm chụp lại màn hình "Làm sao bây giờ làm sao bây giờ?" Cô ả nhìn thư luật sư trên weibo Khương Bạh, cả người rơi vào sợ hãi và hoảng loạn, "Chẳng lẽ mình sẽ ngồi tù?" Cô ta nghĩ tới kết cục của Trịnh Hải, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch. Cô ả vừa mới 18 không lâu, sau khi tốt nghiệp phổ thông thì không đi học nữa, trong nhà bỏ tiền cho cô ta có một suất ở đại học, không cần đi học chỉ cần chờ lấy bằng tốt nghiệp là được. Lúc cô ta còn học phổ thông thì bị nghiện livestream, nhờ gương mặt xinh đẹp của mình mà có không ít fans, lâu lâu cũng sẽ nhận được tiền thưởng này nọ. Cô ta không đi học, lại không muốn sáng đi làm chiều đi về, thấy mấy blogger nổi tiếng đó kiếm được rất nhiều tiền, cô ta liền bắt đầu ăn theo, lôi kéo quen biết một số người trong nghề. Sau khi vào nghề rồi cô ta mới biết không phải stream đúng hạn là sẽ có fan, mà là phải marketing, ké fame này nọ, và tìm mọi cách để gây sự chú ý. Cô ta bắt đầu học theo người khác, có tiền thì mua marketing, không có tiền thì ké fame. Fame nào cô ta cũng từng ké! Minh tinh, người mới vào nghề, các tin sốt dẻo —— Chỉ cần có thể được nổi tiếng và chú ý, cô ta bất chấp ké hết. Cô ta cũng đã từng thấy không ít đồng nghiệp ké fame quá mức, có người bị cảnh cáo, bị kiện, nhưng đều là số ít, cho nên cô ta nghĩ chắc nó chừa mình ra. Nhưng mà giờ cô ta bị kiện rồi. Mức xử phạt của tội phỉ báng là gì? Cô ta không biết nhiều về luật, đành bắt đầu lên mạng tìm các vấn đề về tội phỉ báng. Án hình sự... Phạt tiền... tạm giam... Cô ta càng xem càng sợ, song cô ta cũng đi kiếm mấy vụ án blogger nổi tiếng bị kiện phỉ báng, phát hiện phần lớn không ai ngồi tù. Quào, còn may! Cô ả vừa thở nhẹ một hơi, đã bị mức phạt tiền đằng sau doạ cho xỉu ngang. Bồi thường danh dự với tinh thần thôi mà đến tận mấy trăm nghìn!!! Toàn bộ tài sản của cô ta chưa đến 100.000 nữa, lấy đâu ra mấy trăm nghìn bây giờ! Giải hoà, cô ta muốn giải hòa! Mình chạy đi xin lỗi Khương Bạch, sau đó hai bên giải hòa, thế là không cần ngồi tù với bồi thường nữa! Khương Bạch là minh tinh, còn mình chỉ là nhãi nhép thôi, anh ta nhất định sẽ đồng ý giải hòa. Lập tức, cô ta nhắn tin cho Khương Bạch, biểu lộ thân phận của mình, đồng thời đề nghị giải hòa, cũng nói thêm chỉ cần Khương Bạch đồng ý giải hòa, thì cô ta sẽ công khai xin lỗi anh ngay. Khương Bạch luôn túc trực bên máy tính, thấy cô ta gửi tin nhắn tới anh lập tức cười. Đã làm sai thì xin lỗi là chuyện hiển nhiên, giờ blogger này xin lỗi mình mà như đi dằn mặt vậy, yêu cầu hoà giải chứ không phải thương lượng —— "Blogger này mặt dày ghê!" Thẩm Nam Tinh cũng thấy được tin nhắn, dở khóc dở cười. Tần Đông Việt thì ở bên cạnh, lạnh lùng hộc ra hai chữ: "Mù luật!" "Đại Bạch, cậu đừng có mà đồng ý hoà giải đó nha..." Thẩm Nam Tinh sợ Khương Bạch mềm lòng. Khương Bạch cười nói: "Bộ tớ là người dễ bị ăn hϊếp thế à?" Trong lòng anh nghĩ, dù mình dễ bị ăn hϊếp nhưng fan mình thì không. Blogger này không chỉ mang rắc rối đến cho mình, mà còn vạ lây sang Khương Đường nữa, không phải giải hoà là có thể thoát thân. Vừa lúc, anh có thể dùng chuyện này để cảnh cáo những người hay bịa đặt phỉ báng khác. Để bọn họ biết, internet cũng có pháp luật. Trái luật trên mạng chắc chắn sẽ phải lãnh nhận hậu quả. 【 Không hòa giải, cứ lấy phán quyết của toà làm chủ. 】 Cô ta nhìn thấy Khương Bạch trả lời, móng tay suýt chút nữa gãy lìa. 【 Anh là minh tinh sao cứ muốn so đo với hạng nhãi nhép như tôi làm gì?】 【 Anh nhiều tiền, mấy chục nghìn mấy trăm nghìn đối với anh là chuyện nhỏ, anh làm như vậy là muốn ép tôi chết đúng không?】 【 Tôi mới 18 tuổi, tôi còn nhỏ không hiểu chuyện, sao minh tinh như anh thích so đo với tôi thế? 】 【 Nếu anh không chịu hoà giải, tôi chết cho anh xem! 】 【......】 Bên Khương Bạch thấy cô ta nhắn toiứ, sắc mặt khác nhau. Thẩm Nam Tinh: "18 tuổi, đã thành niên rồi, mà còn dám nói mình còn nhỏ không hiểu chuyện, da mặt dày ghê! Dù tuổi còn nhỏ nhưng cũng phải biết làm sai thì phải bị phạt chứ, huống chi đây lại là phạm tội... 18 tuổi còn không hiểu đạo lý này, xem ra chỉ có pháp luật dạy cho cô ta hiểu!" "Não tàn!" So với Thẩm Nam Tinh thao thao bất tuyệt, Tần Đông Việt thậm chí còn không thèm đánh giá, chỉ ném ra hai chữ. Còn Khương Bạch —— Doạ anh đòi chết á? À ha! Khương Bạch lập tức liên hệ cảnh sát mạng, khai báo tin tức cho họ, nhắc nhỏ họ chú ý cô ta, tránh để phát sinh bi kịch. Cảnh sát mạng lần theo địa chỉ IP, rất nhanh đã định ra được vị trí của blogger, rồi liên hệ cảnh sát địa phương tới tận nhà xem xét. Chờ đến khi bọn họ tìm được khách sạn cô ta ở, phát hiện cô ta còn đang chửi đổng với đám bạn bè trên mạng —— Cảnh sát nhân dân: "......" Bị cảnh sát dò hỏi, cô ta mới bảo mình giận quá mới nói vậy thôi, chứ không có định logout khỏi trái đất sớm vậy đâu, sau đó cảnh sát mới yên tâm rồi còn nghiêm khắc phê bình cô ả, cũng liên hệ với người nhà cô ta, hy vọng bọn họ có thể nói chuyện với cô ta, tránh cho cô ả có ý tưởng cực đoan. Người nhà cô ả lập tức tỏ vẻ sẽ rước cô ta về để nghiêm túc dạy bảo. Cô ta: "......" Nhưng mà đây chỉ là mới bắt đầu thôi. Mấy ngày kế tiếp, cô ta nhận được thư mời của toà án. Vì người nhà rất tức giận với hành động của cô ta, cho nên cô ta hoàn toàn không dám nói cho người nhà hay chuyện bị bế lên toà, giờ đây cô ta phải đối mặt với phán quyết bồi thường 250 nghìn của toà mà chỉ biết ngồi khóc trong phòng. Chuyện vẫn chưa hết. Nhóm đối thủ cạnh tranh của cô ta bắt được cơ hội này, phốt toàn bộ lịch sử đen của cô ta lên mạng. Fan của cô ta cất poster xong rồi quay lại dẫm, thậm chí app livestream cũng bị liên lụy. Cuối cùng, app livestream phải huỷ hợp đồng với cô ả. Cô ta mất fans, cũng mất đi sự nghiệp mà cô ta tự cho là kiếm tiền dễ, còn bị rất nhiều người mắng —— Nhất thời, vị trí của cô ta và Khương Bạch đã trao đổi. Đương nhiên, số người mắng cô ta còn ít lắm, không bì kịp với những gì mà Khương Bạch đã từng trải. Cũng lúc này, cô ta mới hiểu được hành động của mình có bao nhiêu vô tri và độc ác, gây thương tổn cho người khác đến mức nào. Chỉ khi bản thân người ta phải chịu nỗi đau tương tự, họ mới có thể đặt mình vào vị trí của người khác và nghĩ về những trải nghiệm và tình huống của người ta. Cô ta thành thật nói chuyện bồi thường cho cha mẹ hay, ông bà vừa tức vừa giận, nhưng dù gì cũng là con ruột mình, cũng không bỏ mặc được, mà Khương Bạch là người bị hại, con gái mình ác với người ta như thế thì chuyện bồi thường cũng là đương nhiên. Cha mẹ cô ta là người hiểu đạo lý, bọn họ không giận chó đánh mèo lên Khương Bạch, mà tự trách bản thân không nuôi con đàng hoàng, yên lặng bỏ ra 250 nghìn. Cô ta không lấy hết, số tiền cô ta kiếm được và số tiền mà cha mẹ cho lúc trước được 100 nghìn, cô ta chỉ lấy 150 nghìn của cha mẹ rồi chuyển tiền cho Khương Bạch, đăng một video cuối cùng lên Weibo rằng cô ta công khai xin lỗi và sẽ giải nghệ. Khương Bạch có chút ngoài ý muốn. Bản án của toà yêu cầu cô ta phải công khai xin lỗi, chứ không có nói là video xin lỗi. "Nói không chừng cô ta lại muốn làm màu đó." Thẩm Nam Tinh nói. Không chỉ mỗi Thẩm Nam Tinh nghĩ như vậy, phần lớn cư dân mạng cũng nghĩ như thế. Nhưng sau khi cô ta đăng video xin lỗi cuối cùng kia, cô ta đã hoàn toàn mai danh ẩn tích trên mạng! Sau khi trải qua chuyện này, cô ta đã nếm được mùi vị bị công kích như Khương Bạch đã từng gặp, cô ta cũng hiểu được bị bịa đặt phỉ báng và đồn đãi ảnh hưởng tới một người như thế nào—— Thấy cha mẹ thất vọng và tự trách, rồi gặp những chuyện xảy ra trên mạng, cô ta tỉnh ngộ. Cô ta hứa với cha mẹ sẽ đi học trở lại, coi như 150 nghìn mà cha mẹ đưa kia là được cô mượn, cô ta sẽ trả lại cho mẹ theo định kỳ. Lúc đầu cha mẹ cô ta còn không tin, nhưng thời gian đã chứng minh, bọn họ vui mừng khi thấy đứa con gái của mình đã đi đúng lối. Sau đó, bọn họ có lén liên hệ với Khương Bạch một lần, cảm kích Khương Bạch đã làm cho con gái lạc đường của bọn họ biết quay lại, quay trở lại cuộc sống bình thường. Đương nhiên, những chuyện đó là của sau này. Sau khi Khương Bạch nhận được tiền bồi thường, anh chẳng giữ đồng nào mà quyên tặng hết 250 nghìn. Ngay cả phí luật sư cũng là tự tiền túi của anh bỏ ra. Trận phong ba này cứ thế mà lắng xuống. Một hồi lâu sau, Khương Bạch lại nhận được tin nhắn của Trình Hoan.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]