Dưới cái nhìn nóng bỏng của Hà Chí Bình, Khương Bạch ngồi trở lại bàn tròn.
Ngay khoảnh khắc vừa ngồi xuống, anh như trút được gánh nặng, cả người thoải mái vui sướиɠ cực kỳ.
Không cần phải vất vả như chị ong nâu nâu nâu nữa rồi, vo ve vo ve khắp nơi!
Anh mới ngồi được chốc lát thì nhận thấy rõ ràng ánh mắt từ bốn phương tám hướng.
—— Có rất nhiều người đang nhìn mình!
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, tinh thần trạng tháicả người Khương Bạch nháy mắt căng cứng cả lên.
Anh không giỏi cũng không thích giao tiếp với người trong giới, đối mặt với người không quen biết , anh càng thích lễ phép gật đầu mỉm cười chào hỏi, chứ không phải tụ tập nói này nói kia...
Anh thấp thỏm một hồi lâu, các loại tình huống mà mình dự đoán cũng không xảy ra, khác với lúc trước bị một đám người vây quanh, giờ đây lại chẳng có ma nào dám bén mảng tới.
Đối với việc này, Khương Bạch tuy cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng mừng vì được nhàn hạ.
Anh rất hưởng thụ trạng thái ngồi một chỗ như vậy!
Thật tốt!
Nhưng một màn này ở trong mắt kẻ khác lại bị biến tướng thành một cảnh tượng hoàn toàn tương phản.
"Chậc chậc, ảnh đế hết thời thảm quá, lẻ loi một mình, không ai để ý!"
"Người ta có kim chủ, người như tụi mình làm gì xứng với người ta? Muốn trèo cũng trèo không nổi!"
"Nói giống như có ai khoái trèo lắm vậy á, loại như anh ta vì nổi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-mang-con-di-lam-ruong/2123354/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.